Phó Viêm cảm thán.
– Đại nhân, ngài có cần ghi danh không? Muốn ghi danh, hôm nay còn có một lần truyền tống!
Nữ hài hỏi.
– Tốt, báo danh a!
Nhiếp Vân gật đầu.
Tuy khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ tàn khốc, nhưng cũng là phương pháp chính xác nhất, vô luận làm chuyện gì, không trải qua mưa gió, có thể nào nhìn thấy cầu vồng.
– Chủ nhân, ngươi nên hiểu rõ ràng…
Thấy hắn muốn báo danh, Tiểu Linh biến sắc, lần nữa tiến lên khuyên can.
– Làm sao vậy?
Nhiếp Vân quay đầu.
– Ngươi thật muốn đi, thì ta mang lên, ta là khí linh của ngươi, cho dù mang lên, cũng không tính không tuân theo quy định!
Tiểu Linh vội nói.
– Mang ngươi?
– Vâng!
Tiểu Linh truyền âm:
– Tà Nguyệt tướng sĩ khảo hạch Bách Nhân Đảo, cũng không phải đơn giản là sinh tử chém giết, rất nhiều người đều có át chủ bài, nguy cơ trùng trùng! Chính bởi vì như thế, có thể đi tham gia khảo hạch, thực lực không chỉ lĩnh ngộ năm trăm Đại Đạo, rất nhiều người sợ nguy hiểm, trước khi tham gia bình thường đều lĩnh ngộ sáu trăm Đại Đạo, bảy trăm Đại Đạo… Thậm chí lĩnh ngộ hơn một ngàn Đại Đạo! Cùng những người này cạnh tranh Top 3 thật sự rất khó khăn…
– Còn có tình huống như vậy, không tệ!
Nghe được đối phương giải thích, Nhiếp Vân không những không sợ hãi, ngược lại con mắt sáng ngời.
Cũng đúng, lĩnh ngộ năm trăm Đại Đạo vừa đủ tư cách khảo hạch, một khi tiến vào nhất định là kế cuối, có ít người vì có thể sống sót ở trong khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ, nhất định sẽ cố gắng tu luyện tới cảnh giới rất cao mới đi tham gia, như vậy tuy nói lĩnh ngộ năm trăm Đại Đạo thì có tư cách tham gia khảo hạch, trên thực tế có thể đi, thực lực khẳng định càng mạnh hơn nữa!
– Tốt rồi, các ngươi đều đừng đi, ta một người đi qua, yên tâm đi, có Chúa Tể ấn phù, ta không có vấn đề gì!
Thấy hắn lo lắng, Nhiếp Vân khoát tay.
Nếu quả thật gặp được lực lượng không thể kháng cự, hoàn toàn có thể sử dụng Chúa Tể ấn phù, đến lúc đó dưới Chúa Tể vô địch thủ, nguy hiểm gì cũng không cần sợ hãi.
– Đây chính là ta lo lắng… tuy Bách Nhân Đảo không hạn chế binh khí cùng Chúa Tể ấn phù, nhưng thường xuyên sẽ có đại năng chú ý, nếu như ngươi sử dụng Chúa Tể ấn phù bị phát hiện, nhất định sẽ hấp dẫn ánh mắt của cường giả… Ngươi cũng biết trình độ trân quý của Chúa Tể ấn phù, đến lúc đó bọn hắn nhìn chằm chằm vào ngươi, thì phiền toái…
Tiểu Linh nói tiếp.
– Bị cường giả nhìn chằm chằm vào đích thật là chuyện phiền toái… Xem ra tốt nhất không sử dụng Chúa Tể ấn phù, ngay cả Hỗn Độn thần binh thượng phẩm cũng không thể dùng!
Tiền tài không để ra ngoài, trước khi không có thực lực tuyệt đối, tài sản lộ ra, nhất định sẽ rước lấy phiền toái vô cùng vô tận, cho nên vì an toàn, ở Bách Nhân Đảo, tốt nhất không sử dụng Chúa Tể ấn phù cùng Hỗn Độn thần binh thượng phẩm.
– Ngươi là khí linh của Thiên Huyền điện, một khi ngươi ra tay, người khác nhất định có thể phỏng đoán ra cấp bậc của Thiên Huyền điện… Ngươi cũng đừng đi, tuy Bách Nhân Đảo nguy hiểm, nhưng tin tưởng ta thông qua nên không có vấn đề!
Minh bạch những cái này, Nhiếp Vân nói với Tiểu Linh.
Tiểu Linh là khí linh của Thiên Huyền điện, không ra tay, người khác nhiều nhất cho rằng hắn là hạ nhân, chỉ khi nào động thủ, nhất định sẽ bị cường giả phát hiện, đến lúc đó có thể suy đoán ra cấp bậc, cùng tài sản để lộ ra không có gì khác nhau.
Phương pháp an toàn nhất chính là hắn cũng đừng đi, có nguy hiểm gì, Nhiếp Vân một người ứng phó.
– Cái này…
Tiểu Linh cũng minh bạch điểm ấy, vẻ mặt sốt ruột cùng lo lắng.
– Tốt rồi, yên tâm đi, ta khẳng định không có việc gì!
Nhiếp Vân lắc đầu.