– Có cuồng đồ ở chỗ này phá hoại, không nhìn luật pháp đế quốc, kính xin bắt hắn, nghiêm trị theo luật pháp!
Tả đội trưởng lộ ra vẻ cổ quái, nói:
– Lấy thực lực của Dương đại nhân còn không bắt được cuồng đồ này sao?
Người của Địa Thủy Phái đều đỏ mặt, nhưng Dương Thiên Đô lại nhẹ như mây gió:
– Chúng ta là thần dân tuân thủ luật pháp, há có thể dễ dàng động võ, tự nhiên phải báo cho Tả đội trưởng, do Cấm Vệ Quân bắt người, lúc này mới là chuyện đương nhiên, phù hợp quốc pháp.
Chà chà, nói thật dễ nghe.
Da mặt của Tả đội trưởng hơi co giật. Hắn tự nhiên biết Địa Thủy Phái là mặt hàng gì, nghe Dương Thiên Đô tự xưng thần dân lương thiện, hắn có loại kích động muốn nôn mửa, phải cố lắm mới nhịn xuống được. Bằng không phun lên mặt Dương Thiên Đô, dù cho hắn là tiểu đội trưởng của Cấm Vệ Quân, cũng không dễ bàn giao.
– Ha ha ha, sự nhẫn nại của Dương đại chưởng môn thật khiến người khâm phục, để ta nghĩ đến loại rùa đen kia!
Quảng Nguyên cười to.
– Nếu như ngày nào đó Dương đại chưởng môn về nhà, nhìn thấy một dâm tặc đang muốn *** với tiểu thiếp của mình, có phải Dương đại nhân cũng tuân theo pháp luật, trước đi Cấm Vệ Quân báo án không?
– Đó là tất nhiên!
Có tán tu nở nụ cười.
– Chỉ là như vậy, trên đầu sẽ xanh lắm a?
– Nói không chắc do Dương đại nhân nhiều năm không con, mới nhẫn trên đầu đội nón xanh, kiếm một nhi tử để làm cha thì sao?
– Ha ha ha ha!
Tán tu vốn là không có lòng kính nể gì, dồn dập cười to.
Dương Thiên Đô tức giận đến phát run, nhưng hắn chỉ làm như không nghe thấy, nói:
– Tả đội trưởng, kính xin giữ gìn lẽ phải!
– Được!
Tả đội trưởng đáp ứng một tiếng, đây là chức trách của hắn.
– Cuồng đồ ở đâu?
– Bên kia!
Dương Thiên Đô chỉ vào một chỗ bụi mù đang tung bay, hiển nhiên Lăng Hàn đang phá hoại ở nơi đó.
Tả đội trưởng vung tay lên, mang người đi tới. Chỉ một hồi, hắn liền nhìn thấy Lăng Hàn và Hổ Nữu đang chơi phấn khởi, nhất thời, trong lòng hắn run lên.
Hắn thấy chân dung của Lăng Hàn, đây là cấp trên hạ xuống nghiêm lệnh, chỉ cần Lăng Hàn không giết người, như vậy mặc kệ hắn làm chuyện gì cũng phải mở một mắt nhắm một mắt, thậm chí thời điểm hắn gặp nguy hiểm còn phải ra tay giúp đỡ.
– Tả đội trưởng, xin mau mau ra tay, miễn cho tạo thành tổn thất lớn hơn.
Dương Thiên Đô nói, bởi vì Tả đội trưởng đột nhiên không còn động tĩnh.
Tả đội trưởng thở dài, lắc đầu nói:
– Chuyện này ta quản không được!
– Cái gì!
Dương Thiên Đô có loại kích động muốn phát điên. Ngay cả Cấm Vệ Quân cũng quản không được, ngươi là lừa ta sao?
– Dương đại nhân, tự lo lấy đi!
Tả đội trưởng lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.
– Còn có, cho Dương đại nhân một lời khuyên, tuyệt đối không thể tổn thương người này, bằng không… Sợ là ta cũng không thể không bắt Dương đại nhân.
Ta sát!
Dương Thiên Đô cảm thấy cực kỳ phiền muộn. Hắn mời Cấm Vệ Quân tới là vì hỗ trợ, nhưng hiện tại lại hỗ trợ đối phương, để hắn làm sao chịu nổi?
Tả đội trưởng không nói nữa, vung tay lên, mấy chục người đứng qua một bên, thật giống như đang giám sát Dương Thiên Đô.
Trong khoảng thời gian ngắn, người Địa Thủy Phái đều thăm hỏi tổ tông mười tám đời của Tả đội trưởng, không bắt nạt người như thế a.
Oành! Oành! Oành!
Một bên khác, Lăng Hàn và Hổ Nữu vẫn phá hoại, một bộ không dỡ Địa Thủy Phái xuống thì không bỏ qua.
Dương Thiên Đô thở dài, nhắm hai mắt lại, hai tay siết chặt, bởi vì dùng sức quá lớn mà để hai tay khẽ run lên. Một lúc sau, hắn mở hai mắt ra, nói:
– Hàn thiếu, chúng ta đàm luận sự tình bồi thường a!
Hắn sợ rồi.
Hết cách a, đấu lực, phía sau Lăng Hàn đứng bảy Linh Hải Cảnh, một trăm Dũng Tuyền Cảnh, đủ để nghiền ép Địa Thủy Phái. Đi con đường chính thức, người ta càng ngưu, Cấm Vệ Quân không chỉ mặc kệ, còn phải bảo vệ hắn.
Cái này còn làm sao chơi?
– Ha ha ha ha!
Đám người Quảng Nguyên cười to.
– “Quy Phái thần công” của Dương đại nhân thực là tu đến lô hỏa thuần thanh, co rút như thường a!
– Khâm phục!
– Ta là khẳng định luyện không ra!
—————