Ví như thượng cổ ma đầu năm đó ở Kỳ Tích chi hải, hắn không đoạt xá Dương Vân, mà là dùng Dương Vân làm thành con cờ của mình, cuối cùng đối tượng mà hắn lựa chọn đoạt xá là Lâm Minh, kết quả vẫn bị thất bại.
Mà Hỗn Nguyên thiên tôn đoạt xá là Thâm uyên ác ma, Thâm uyên ác ma vô luận là linh hồn lực, nhục thân, năng lượng trong cơ thể không có cái nào là không cường đại, bọn họ giống như là hóa thân của ác ma, muốn đoạt xá, nói dễ vậy sao!
Lão Thần Hoàng nói:
– Nói chuẩn xác, Hỗn Nguyên ban đầu là đem nhục thân tan vỡ của mình, ngay cả linh hồn của chính mình cùng nhau sáp nhập vào trong một thâm uyên ác ma, cùng thâm uyên ác ma dung hợp thành một thể, hiện tại Hỗn Nguyên sợ là đã đánh mất thần trí của mình rồi, hắn dung hợp linh hồn với thâm uyên ác ma thành bộ dáng hiện tại này.
– Cùng ác ma dung hợp thành một thể sao?
Lâm Minh nhìn về phía Hỗn Nguyên thiên tôn, trong lòng không biết nên nói cái gì.
Hắn từng ảo tưởng qua, Hỗn Nguyên thiên tôn là bởi vì một ít nguyên nhân mà ẩn nấp ở một chỗ hẻo lánh trong vũ trụ, có lẽ thời điểm khi đại kiếp chân chính tới, Hỗn Nguyên thiên tôn có thể ở thời khắc mấu chốt đột nhiên xuất hiện, thậm chí có thể lại làm ra đột phá, tiếp cận cảnh giới Chân Thần!
Không nói là ngăn cơn sóng dữ, ít nhất là vì Nhân tộc tranh thủ được cơ hội thở dốc!
Nhưng mà thực tế lại tàn khốc như vậy, một đời tuyệt thế thiên kiêu rơi vào kết quả như thế!
Lâm Minh yên lặng đi tới trước mặt Hỗn Nguyên thiên tôn, bái một cái thật sâu.
Song, mặc dù thân thể của Lâm Minh tản mát ra hồng mông chi khí mơ hồ, nhưng mà trong nhãn mâu của Hỗn Nguyên thiên tôn vẫn là màu đỏ tươi tràn đầy máu tanh, hoàn toàn không chú ý tới thân phận truyền nhân hồng mông của Lâm Minh.
– Hống!
Khóa sắt lại một lần nữa bị kéo chặt!
Móng vuốt dữ tợn giống như trường kiếm sắc bén có thể đâm xuyên ngôi sao liền oanh ở hư không cách trước mặt Lâm Minh nửa thước!
Đỉnh nhọn của móng vuốt kia cơ hồ muốn va chạm vào ánh mắt của Lâm Minh.
Nhìn nhãn mâu máu tanh của Hỗn Nguyên thiên tôn, sâu trong lòng Lâm Minh cảm thấy không khỏi khó chịu.
Hỗn Nguyên thiên tôn mặc dù chưa từng gặp mặt với mình lần nào, nhưng là một cái sư phụ đối với hắn có ảnh hưởng thật lớn, Lâm Minh vẫn mơ hồ chờ mong, ở thời điểm chính mình gian nan nhất thì Hỗn Nguyên thiên tôn có thể giúp đỡ hắn một chút, song… Cuối cùng chứng mình hắn vẫn là một người cô độc.
Cự tuyệt của Thánh Mỹ, kết quả của Hỗn Nguyên để cho Lâm Minh tràn đầy cảm giác vô lực.
– Hắn… Không cách nào khôi phục sao?
Mặc dù trong lòng đối với đáp án đã sớm có dự liệu, nhưng mà Lâm Minh vẫn là không cam lòng hỏi một câu.
Lão Thần Hoàng lắc đầu:
– Thời điểm lúc đầu Hỗn Nguyên vừa mới đoạt xá còn có thể giữ vững thần trí, có thể miệng nói tiếng người, nhưng mà sau đó linh hồn của hắn hoàn toàn dung hợp với ác ma thâm uyên liền chầm chậm biến thành bộ dáng hôm nay, vì bảo vệ hắn, ta chỉ có thể trước dùng Khốn Long Tác trói buộc hắn ở chỗ này…
– Mười vạn năm rồi, hiện tại hắn sợ là đã quên mất hết thảy, trong lòng chỉ có hận thù đối với Thánh tộc đi… Thánh tộc cướp đi hết thảy của hắn, đập nát chí nguyện to lớn của hắn, cũng giết chết nữ nhân mà hắn yêu…
– Nữ nhân hắn yêu?
Lâm Minh hơi ngẩn ra:
– Là Huyền Tình thiên hậu sao?
Lão Thần Hoàng chậm rãi gật đầu:
– Đúng… Hai người bọn họ từng muốn lấy Luân Hồi lộ làm căn cơ, sáng tạo ra Hồng Mông luân hồi đạo, cuối cùng đem Hồng Mông luân hồi đạo phát triển thành một cái pháp tắc ngang bằng với Tam thập tam thiên, lại coi đây là trụ cột, thành lập một cái thế giới độc lập noi theo Tu La thiên thần…
Hỗn Nguyên cùng Huyền Tình cùng chung chí hướng, cũng đều là tuyệt thế nhân tài, cho nên ăn khớp với nhau, cùng nhau theo đuổi mộng tưởng, yêu thương tương ái lẫn nhau…
Thanh âm của lão Thần Hoàng sâu kín để cho Lâm Minh rung động!