Chẳng lẽ Dương Thanh không có chiêu gì để mạnh hơn?
Long Dược âm thầm phỏng đoán.
Đúng lúc này, Dương Thanh đã vọt đến trước mặt ông ta, Long Dược vừa dịch chân là tránh được ngay.
“Âm!”
Một tiếng vang lớn, phần núi đá chỗ ông ta mới vừa đứng đã vỡ tung.
“Rầm!”
“Rầm!”
Ngay sau đó, hai đòn tấn công kinh khủng ập.
xuống liên tục.
Ba chiêu liên tục, quả nhiên Long Dược không hề ra tay với Dương Thanh, ông ta chỉ liên tục tránh. Mà Dương Thanh thì đã dốc hết sức nhưng vân không thể động đến Long Dược.
Mặc dù Siêu Phàm Nhị Cảnh và Siêu Phàm Tam Gảnh chỉ cách nhau có một bậc nhưng chỉ có cao thủ Siêu Phàm Cảnh mới biết một bậc nhỏ này chênh nhau đến nhường nào.
“Hết ba chiêu rồi, tiếp theo nếu cậu vẫn ra tay với tôi, tôi sẽ không nể tình đâu”.
Long Dược nheo mắt nói.
Bõng nhiên một luồng hơi thở võ thuật kinh khủng bộc phát trong người ông ta.
Trong khoảnh khắc này, ông ta cứ như vị vua của vùng trời này, khống chế tất cả sinh linh.
Dù có là Dương Thanh thì cũng cảm nhận được hơi thở đàn áp kinh khủng này nhưng anh vân kiên quyết. Lúc nhìn về phía Long Dược, trong mắt anh chỉ có ý chí chiến đấu chứ không hề có ý định sẽ lùi bước.
“Giết!”
Dương Thanh gầm lên một tiếng rồi lại nhào.
về phía Long Dược.