“Hành động nhanh đấy”, Diệp Thành cau chặt lông mày.
“Thánh chủ, việc binh quý ở tốc độ! Người hãy thay đổi đường rút lui cho Hạo Thiên thế gia đi, ba ngày nữa họ mới tới thế giới phàm trần, rất có thể Thị Huyết Thần Ảnh sẽ tìm tung tích của họ”.
“Không thể thay đổi”, Diệp Thành nhẹ nhàng lắc đầu: “Chúng đang hành động, Hạo Thiên thế gia cũng đang hành động, tình hình lúc này phải dùng biện pháp hoàn toàn mới để giải quyết mới là vương đạo. Nếu ta đoán không nhầm, hơn một nửa thành viên của Thần Ảnh sẽ canh gác ở truyền tống trận của các thành cổ, chỉ cần Hạo Thiên thế gia cố gắng không dùng truyền tống trận thì Thần Ảnh rất khó tìm được tung tích của họ. Bắc Sở rộng lớn như vậy, muốn tìm được họ cũng không dễ”.
“Nói thì nói như vậy, nhưng chậm trễ sẽ xảy ra biến cố!”, ông lão cân nhắc.
“Đây là cách khi không còn cách nào khác”, Diệp Thành hít sâu một hơi: “Quá nhiều người, truyền tống trận thông thường sẽ không thể dịch chuyển quy mô lớn, hành tung bại lộ mới là mối hoạ lớn”.
“Điều chúng ta thiếu là thời gian!”, ông lão lắc đầu.
“Tìm chỗ đông người rồi tặng họ miễn phí”, Diệp Thành lấy một chiếc bao gai ra, nhét cho ông lão.
“Đây là cái gì?”, ông lão mở bao gai ra nhìn vào trong, tất cả đều là linh thạch lấp lánh, ừm, nói chính xác hơn là thuỷ tinh ký ức, số lượng cực kỳ nhiều.
Ông lão vô thức lấy ra một mảnh sau đó giải trừ cấm chế bên trên, liếc mắt nhìn vào trong.
Ngay lập tức, vẻ mặt ông lão thay đổi liên tục, bên trong mảnh thuỷ tinh ký ức là hình ảnh Thị Huyết Diêm La bị một nhát kiếm chém bay đầu, hơn nữa còn rất thật.
Ông lão liếc nhìn Diệp Thành, sau đó lại lấy ra một mảnh khác từ trong bao.
Lần này, trong thuỷ tinh ký ức lại có hình ảnh một điện chủ phân điện của Thị Huyết Điện tự nổ.
Tiếp theo đó, ông lão liên tục lấy những mảnh thuỷ tinh ký ức ra, hầu hết những hình ảnh bên trong đều là cảnh người của Thị Huyết Điện chết, hơn nữa toàn là những người giữ chức vụ cao của Thị Huyết Điện.
“Thánh chủ à, người làm thế này kỳ quá!”, xem xong, ông lão giật giật khoé miệng nhìn Diệp Thành.
“Kỳ hả?”, Diệp Thành thản nhiên nhún vai: “Bọn chúng làm được, tại sao ta không được làm? Dù sao Bắc Sở đã rất náo nhiệt rồi, để cho náo nhiệt thêm nữa đi, quan trọng nhất là có thể làm nhiễu loạn tầm nhìn của chúng, điện chủ mấy phân điện lớn của Thị Huyết Điện không ngừng đấu đá lẫn nhau, vậy thì cho chúng thêm mồi dẫn lửa, ta cũng không ngại lớn chuyện”.
“Quá tuyệt”, ông lão không khỏi giơ ngón tay cái với Diệp Thành.