Thang máy đến số tầng, cửa mở ra, tầng này vô cùng yên ắng.
Lúc này là thời gian làm việc, cho nên ai cũng đang chăm chú làm việc ở vị trí của mình.
Bé Vũ Kỳ vóc dáng nhỏ bé, nó đi vào, không ai để ý đến nó.
Đường Vũ Kỳ cũng không dòm ngó tới ai, một mình đi tới phòng làm việc của Nguyễn Hạo Thần, đẩy cửa, không thấy Nguyễn Hạo Thần trong phòng, Đường Vũ Kỳ có chút thất vọng. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Nhưng ba nó nhất định sẽ về công ty, nó có thể đợi ba trong phòng làm việc.
Đường Vũ Kỳ y như lần trước, một mình đi vào phòng làm việc, trèo lên ghế của Nguyễn Hạo Thần, đợi ba đến.
Nhưng Đường Vũ Kỳ chưa thấy cậu ba Nguyễn, thì hai người khác đã bước vào.
Ông cụ Nguyễn đã giao Nguyễn thị cho Nguyễn Hạo Thần, ông vốn không nhúng tay vào chuyện của công ty, nhưng gần đây chuyện của Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết gây ồn ào quá lớn.
Ông cụ Nguyễn không khỏi lại có suy nghĩ khác, hôm nay ông cụ Nguyễn thuận tiện đến xem công ty, còn mang theo bà cụ Nguyễn.
Nói là thuận tiện, nhưng rốt cuộc có phải thật sự thuận tiện hay không thì cũng chỉ có trong lòng ông cụ Nguyễn biết rõ.
Ông cụ Nguyễn nghe nói Nguyễn Hạo Thần chưa tới công ty thì sắc mặt trầm xuống, hiện rõ sự không vui.
Đương nhiên ông cụ Nguyễn không thể hiện ở trước mặt mọi người, ông muốn vào văn phòng của Nguyễn Hạo Thần rồi gọi cho Nguyễn Hạo Thần.
Hai người vào văn phòng của Nguyễn Hạo Thần lại nhìn thấy một bé gái đang ngồi trên ghế làm việc.
Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn sợ đến ngây người.
“Sao trong văn phòng của Hạo Thần lại có đứa bé? Con nhà ai chạy loạn khắp nơi?” Sau khi ông cụ Nguyễn lấy lại tinh thần thì khuôn mặt lập tức trầm xuống, không quan tâm có thể dọa đứa bé hay không: “Gọi người đưa đứa bé đi đi.”
“Ông đừng có gấp, hỏi trước rồi nói.” Bà cụ Nguyễn nhìn Đường Vũ Kỳ, con ngươi nhanh chóng lóe lên, chắc chắn đứa nhỏ này không thể tự nhiên xuất hiện ở trong văn phòng của Hạo Thần.
bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ mở to mắt nhìn ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn.