“Thương vong của phân điện thứ chín thế nào?”, Huyết Khung nhìn quanh.
“Những tu sĩ ở dưới cảnh giới Không…Không Minh thì trên chín phần đều đã chết trong thông đạo không gian, rất nhiều người cho tới giờ vẫn không thấy xác”, một thống lĩnh cúi đầu bẩm báo, “nói tóm lại thương vong của phân điện thứ chín vượt qua bốn phần, có điều sự trung thành của phân điện thứ chín vẫn còn đó”.
“Cho các ngươi nửa canh giờ tu sửa, nhận lệnh bất cứ lúc nào”, Huyết Khung lập tức lên tiếng.
“Điện Chủ, bên trên có biết việc phân điện thứ chín của chúng ta tổn thất nghiêm trọng vậy không ạ?”, một thống lĩnh nhìn Huyết Khung hỏi thăm dò.
“Muốn chết phải không hả?”, Huyết Khung lập tức hắng giọng, “tội để Hạo Thiên thế gia trốn thoát là trọng tội, nếu để bên trên biết tổn thất nghiêm trọng của phân điện thứ chín thì ngươi và ta đều không thể tránh được tội chết đâu”.
“Vậy…vậy bên trên sớm muộn gì cũng biết ạ”.
“Cho nên chúng ta cần tìm thấy Hạo Thiên thế gia trong thời gian ngắn nhất”, Huyết Khung lên giọng, “muốn sống sót thì phải lấy máu của chúng chuộc lại tội của chúng ta, còn việc thương vong đợi diệt được Hạo Thiên thế gia rồi bẩm báo sau cũng không muộn”.
“Nhưng hiện giờ chúng ta căn bản không biết người của Hạo Thiên thế gia trốn đi đâu”.
“Chúng có trốn đi đâu thì có thể thoát được sự truy vết của Thị Huyết Thần Ảnh sao?”, Huyết Khung bật cười lạnh lùng.
“Thị Huyết Thần Ảnh?”, cả nhóm thống lĩnh lập tức nhìn Huyết Khung.
“Điện Chủ đích thân nói ta có quyền điều động Thị Huyết Thần Ảnh”.
“Điện Chủ, bên trên có thể cho chúng ta quyền lực vượt qua các điện chủ khác như vậy, đây chính là vinh hạnh vô thượng”, cả nhóm thống lĩnh mặt mày tươi hẳn, người nào người nấy thốt lên những câu bợ đỡ nịnh hót.
“Mọi thứ đều vì phối hợp với chúng ta hành động”, Huyết Khung nói tới đây thì đứng thẳng dậy, ông ta có cảm giác như được tâng lên tới tận mây xanh.
“Xem ra bên trên ưu ái điện chủ nhất”.