Vì rất nhiều kẻ mạnh như Huyết Khung xông vào nên áp lực của Diệp Thành tăng lên gấp bội.
“Lão tử không có thời gian mà chơi với các ngươi”, sau khi tung ra một đại chiêu, đạo thân của Diệp Thành không nghĩ gì nhiều cứ thế chuồn thẳng, hắn chạy vào một đoạn khác của truyền tống vực môn.
Đi đâu?
Huyết Khung sao có thể bỏ qua cho Diệp Thành, ông ta sát phạt về phía trước, ông ta thề rằng phải bắt sống Diệp Thành hoặc là giết chết hắn, có như vậy thì ông ta mới bảo toàn được tính mạng.
Ông ta đã sát phạt tới rồi thì những thống lĩnh khác đương nhiên cũng sát phạt theo. Sau thống lĩnh chính là đô uý, sau đô uý chính là đại quân Thị Huyết Điện như nước lũ khiến truyền tống thông quan vốn dĩ kiên cố bỗng chốc nổ ầm vang không ngớt.
“Lão đại, ta tới rồi”, Diệp Thành bỏ chạy ở phía trước, đạo thân của hắn bắt đầu gọi bản thể Diệp Thành.
“Không vội, đợi tất cả bọn chúng vào đây rồi tính”, Diệp Thành thầm nhủ.
“Cái này thì ta hiểu”, đạo thân của Diệp Thành toét miệng cười, tốc độ tăng lên nhanh chóng.
“Đứng lại”, Huyết Khung phẫn nộ thiêu đốt tinh nguyên, tốc độ truy sát nhanh chóng, người ta nói tốc độ bỏ trốn vô địch thiên hạ, hôm nay cuối cùng ông ta cũng được tận mắt chứng kiến, nhanh tới mức kinh người.
“Ngu ngốc, đúng là ngu ngốc”, đạo thân của Diệp Thành chạy rất nhanh, miệng cũng nói những lời đê tiện, nó vừa bỏ chạy vừa không quên quay đầu lại lớn lối lên tiếng.
A…!
Huyết Khung mặt mày tức tối, ông ta không phát hiện ra rằng mình đang dẫn theo đại quân vào cái bẫy nguy hiểm.
Điện chủ!