Nháy mắt, toàn bộ đều quỳ phịch xuống đất.
Không phải họ muốn quỳ lạy Long Dược mà vì uy lực võ thuật của Long Dược quá mạnh, ép bọn họ đến thở mạnh cũng không nổi chứ nói gì đến đứng vững.
Có vài người thực lực võ thuật yếu kém đã bị ép đến ửng đỏ mặt mày, thậm chí có người đã hộc máu hôn mê.
“Đại nhân, xin tha mạng!”
“Chúng tôi đều không có quan hệ gì với nhà họ Lục này, chỉ bị mời tới dự tiệc mà thôi, cầu xin đại nhân tha cho chúng tôi một đường sống”.
“Đại nhân, nợ ai người nấy gánh, Dương Thanh của nhà họ Lục xúc phạm đến ngài, ngài cứ tìm Dương Thanh báo thù rửa hận, thật sự không liên quan gì tới chúng tôi mà”.
Tiếng kêu rên đã vang khắp phòng tiệc.
Mát Lục Nguyên Thông cũng đã đỏ ửng, đáy mắt tràn đầy tuyệt vọng.
Ông Tê, cao thủ mạnh nhất của nhà họ Lục cũng quỳ bên cạnh Lục Nguyên Thông, tuyệt vọng nói: “Người này quá mạnh, chưa biết chừng đã đột phá Thần Cảnh đỉnh phong rồi cũng nên”.
“Cái gì? Cao thủ đã vượt trên cảnh giới Thần Cảnh đỉnh phong à?”
Lục Nguyên Thông dại mặt ra.
Ông Tề gật đầu: “Tôi đã từng gặp cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng hơi thở võ thuật trên người bọn họ còn kém xa người này”.
“Bản thân cậu Thanh cũng là một cao thủ Siêu Phàm Cảnh, người này đã dám đến tìm cậu ấy, chắc chắn thực lực cũng phải đạt tới Siêu Phàm Cảnh’.
Sắc mặt Lục Nguyên Thông càng thêm nhợt nhạt: “Lần này, trời muốn tuyệt đường sống của nhà họ Lục ta saol”
Lão cực kì không cam lòng, khó khăn lắm nhà họ Lục mới có thể trở thành bá chủ Ninh Châu, vậy mà, ngay trong ngày đầu tiên đã chọc phải một cao thủ Siêu Phàm Cảnh.
Chớ nói cao thủ Siêu Phàm Cảnh, dù chỉ là một cao thủ Thần Cảnh cũng đã đủ diệt nhà họ Lục rồi.
Đối mặt với cao thủ Siêu Phàm Cảnh, nhà họ Lục chỉ còn một con đường chết.
“Cậu Thanh, rốt cuộc cậu đang ở đâu?”