Thân thể tung một cái, một người một linh đi vào trên đài cao.
Đài cao kiến trúc xảo diệu, linh khí cả đại điện hội tụ chung một chỗ, ở chỗ giữa nhất có ba khung binh khí, phía trên chỉ có ba kiện binh khí.
– Tàng Binh khố… Chỉ có ba kiện?
Nhiếp Vân quay đầu nhìn một vòng, phát hiện toàn bộ đại điện chỉ có ba kiện binh khí này, nhịn không được hỏi.
Thiên Huyền lão nhân bất kể nói thế nào cũng là cường giả Chúa Tể, sao Tàng Binh khố lớn như vậy chỉ để vào ba kiện binh khí?
Cái này không khỏi quá keo kiệt đi.
– Binh khí quý tinh bất quý đa! Cho dù có hàng tỉ kiện, không có một kiện có thể dùng, đối với ngươi mà nói cũng là phế vật!
Tiểu Linh nói.
– Cũng phải!
Nhiếp Vân gật đầu.
Hoàn toàn chính xác, nếu như bàn về gia thế mà nói, hắn thân là Thiên Địa Lục Đạo đệ nhất cường giả, của cải không ít, muốn binh khí, đừng nói hơn vạn kiện, cho dù mười vạn kiện, trăm vạn kiện, ngàn vạn kiện cũng có thể đơn giản lấy ra!
Nhưng những binh khí này tối đa chỉ là Linh Khí, Tiên khí, đối với hắn đã không có bất cứ tác dụng gì.
Không nói những thứ này, mặc dù Thự Quang Kiếm mạnh nhất của hắn, trên cơ sở thực lực lúc trước dùng, không có vấn đề gì, nhưng một khi sử dụng Chúa Tể ấn phù, liền vô dụng, ngay cả da cũng trảm không rách, tiện tay có thể bẻ gẫy? Sẽ có bao nhiêu tác dụng?
– Ba thanh kiếm này, là binh khí lúc trước lão chủ nhân dùng qua, từng dùng chúng rong ruổi Thiên Địa, xông ra uy danh hiển hách!
Tiểu Linh tiến về phía trước một bước, đi tới trước một giá đỡ.
– Chuôi kiếm này gọi Tri Thu, là lúc lão chủ nhân không có đạt tới Chúa Tể cảnh dùng qua, Hỗn Độn thần binh đỉnh phong, một kiếm phiêu linh, lạc diệp tri thu, vừa mỏng vừa nhanh, giết người vô hình, năm đó lão chủ nhân cực kỳ ưa thích!
– Chuôi trường thương ái này gọi Bá Lưu, là lão chủ nhân vừa mới tấn cấp Chúa Tể cảnh dùng, cấp bậc ta không biết, chỉ biết là Hỗn Độn thần binh đỉnh phong gặp gỡ cũng sụp đổ! Binh khí hệ sức mạnh thuần khiết, một thương đâm ra, Quỷ Thần khó ngăn cản!
– Cái tháp này gọi Tỏa Hồn, là binh khí lão chủ nhân đắc ý nhất, bất quá, lại không sử dụng qua, Tru Thiên đỉnh phong ngũ trọng bị bao phủ ở trong đó, cũng bị khóa hồn phách, sống không bằng chết! Là pháp bảo tiến công linh hồn!
Bàn tay chỉ, giới thiệu ba bảo vật ở trên kệ, Tiểu Linh mục quang thiểm thước, sắc mặt hưng phấn.
– Những binh khí này, mỗi một chuôi đều vang vọng Chư Thiên, uy lực vô cùng, căn cứ ý tứ của lão chủ nhân, trước khi thực lực của ngươi không có đạt tới, tốt nhất không nên đơn giản sử dụng, để tránh rước lấy họa sát thân!
Tiểu Linh tiếp tục nói.
Mạnh được yếu thua là cách sinh tồn cơ bản nhất của cả Hỗn Độn hải dương, không có thực lực tuyệt đối, lấy ra thần binh vượt qua phạm vi năng lực, nhất định sẽ lọt vào người khác ngấp nghé, sinh tử không khỏi mình khống chế.
– Bất quá, trước tiên chủ nhân có thể luyện hóa ba kiện binh khí này, một khi xuất hiện nguy hiểm, cũng có thể sử dụng, chỉ cần diệt sát toàn bộ đối thủ, không lưu hậu hoạn là được!
Có thể trở thành Chúa Tể, không ai không là người sát phạt quyết đoán, chỉ sợ vị Thiên Huyền lão nhân này giết người còn nhiều hơn Nhiếp Vân, chính bởi vì như thế, ở Tiểu Linh xem ra, sát nhân không coi vào đâu, chỉ cần giết tất cả người biết, bất luận binh khí gì đều có thể sử dụng.
– Không sai! Trước luyện hóa, một khi xuất hiện nguy hiểm có thể trực tiếp sử dụng!
Nhiếp Vân gật đầu, đi tới trước mặt ba kiện binh khí, thân thể nhoáng một cái, Nhất Khí Hóa Tam Thanh biến thành ba bóng người.
– Ba phân thân? Hơn nữa thực lực giống như đúc? Cái này…
Chứng kiến động tác của Nhiếp Vân, Tiểu Linh sững sờ.
