Quỷ Bà Thiên đẩy ra cái trán, Thi Hiên Vi nhìn nhìn khuôn mặt của nàng, càng xem càng cảm thấy đáng sợ, Quỷ Bà Thiên cười nói:
– Thiên Hậu nương nương đừng sợ, lão thân lớn lên mặc dù xấu, nhưng tâm địa thiện lương nhất, hôm nay đến vì Thái Tử suy tính mệnh số, lão thân cũng là mạo hiểm nguy hiểm tử vong.
Thi Hiên Vi ôn nhu nói:
– Bà bà yên tâm, có bệ hạ ở đây, không người có thể làm bị thương ngươi.
– Lão thân sợ đúng là hắn.
Quỷ Bà Thiên nói thầm một tiếng, cái trán đột nhiên chậm rãi vỡ ra, lộ ra một ánh mắt huyết đầm đìa, ánh mắt kia không có Hắc Bạch nhị sắc, chỉ có một giọt huyết châu, chậm rãi nhấp nhô nói:
– Cái giọt máu này, là tiên huyết thai nghén lão thân, có thể cho lão thân khám phá hết thảy người mệnh số. Chỉ là thúc dục Huyết Nhãn, lão thân cũng là nguyên khí tổn hao nhiều, cái Huyết Nhãn này lại thúc dục ba lượt, lão thân cũng muốn thân tử đạo tiêu. Nếu là nhân vật tầm thường, lão thân một mắt nhìn đi, liền biết rõ mệnh số của hắn, nhưng mà mệnh số của thái tử điện hạ, liền cần thúc dục Huyết Nhãn rồi.
Giang Nam yên lặng gật đầu, mở miệng nói:
– Kính xin đạo hữu tương trợ.
Quỷ Bà Thiên mi tâm Huyết Nhãn từ từ chuyển động, nhìn về phía bụng dưới của Thi Hiên Vi, chỉ thấy trong Huyết Nhãn kia đột nhiên tách ra tầng tầng lớp lớp tiên quang, gương mặt của Quỷ Bà Thiên mới vừa rồi còn có chút khủng bố, bị tiên quang này chiếu diệu, lập tức trở nên thần thánh trang nghiêm, rốt cuộc cảm giác không thấy bất luận xấu xí gì.
Loại phương thức suy tính mệnh số này Giang Nam chưa bao giờ thấy qua, nhưng mặc dù là hắn, cũng cảm giác được khỏa Huyết Nhãn này của Quỷ Bà Thiên không phải chuyện đùa, tích chứa một loại năng lượng không cách nào tưởng tượng!
– Ta nhìn thấy rồi… thấy được… Thần đạo tàn lụi, thấy được biển máu mênh mông, thấy được tất cả thần đều chết hết…
Quỷ Bà Thiên đột nhiên phát ra thanh âm làm cho người sởn hết cả gai ốc, ở trong Huyền Thiên Kim Khuyết quanh quẩn:
– Lão thân chứng kiến, Thái Tử xuất thế, ba nghìn tiên thể ứng kiếp mà sinh, Đế Huyền bệ hạ, Thái Tử của ngươi…
– Hắn sẽ đả đảo thời đại của ngươi…
– Hắn sẽ đem thần triều ngươi kiến tạo, hết thảy nhổ, hết thảy hủy diệt…
– Hắn sẽ đem thần triều ngươi vất vất vả vả thành lập, hết thảy mai táng…
– Ta nhìn thấy máu và lửa, thấy được tương lai, Thiên Địa hoàn toàn yên tĩnh, tìm không được bất luận thần ma gì, chỉ có tiên nhân…
– Ô ô, thế gian này chỉ còn lại có ngươi, chỉ còn lại có ngươi một thần cuối cùng này…
– Thái Tử của ngươi…
– Hắn sẽ chung kết thần đạo!
– Hắn là Đại Ma Đầu để cho Thiên Hậu nương nương gặp ác mộng không ngừng, nhấc lên chư thần hoàng hôn kiếp!
…
Thanh âm của Quỷ Bà Thiên ở trong Huyền Thiên Kim Khuyết quanh quẩn, thanh âm âm trầm để cho Giang Nam cùng Thi Hiên Vi cũng không khỏi lông tóc dựng đứng, Thi Hiên Vi ngây người, thất thanh nói:
– Đại Ma Đầu?
Hai con ngươi của Quỷ Bà Thiên trở nên trắng bệch, chỉ còn lại có mi tâm Huyết Nhãn phi tốc chuyển động, ngẩng đầu nhìn hướng Thi Hiên Vi, cười khanh khách nói:
– Không sai! Hắn là Đại Ma Đầu hủy diệt Tam Giới thần đạo, hủy diệt vũ trụ khác, thậm chí Tiên Giới Đại Thiên thời không thần đạo! Thiên Đạo những vũ trụ thời không này sở dĩ sẽ chửa sinh tiên thể, đúng là cảm ứng được Đại Ma Đầu hủy diệt thần đạo xuất thế, mới chế tạo tiên thể ứng kiếp, diệt trừ Đại Ma Đầu, giữ gìn thần đạo! Không chỉ có như thế, lão thân còn chứng kiến tiên nhân hạ giới, vì thần đạo làm chống lại cuối cùng, diệt trừ Đại Ma Đầu…
Nàng ngẩng đầu dùng con mắt trắng bệch cùng mi tâm Huyết Nhãn nhìn Giang Nam, thân thể càng thấp bé, cười quái dị nói:
– Đế Huyền bệ hạ, thần triều của ngươi, là thần triều thứ nhất bị Đại Ma Đầu phá hủy! Ngươi sáng lập cơ nghiệp, hết thảy hủy dưới chân của hắn! Sau lưng của hắn, còn có một bóng mờ cực lớn, thần triều của ngươi, sắp bị ma đầu Thái Tử cùng bóng mờ sau lưng của hắn bao phủ, triệt để tan thành mây khói!
Trong nội tâm Giang Nam ầm ầm, sắc mặt Thi Hiên Vi tái nhợt, thân thể mềm mại lung la lung lay, bị tin tức này khiếp sợ cơ hồ đứng không vững thân hình.
Trong Huyền Thiên Kim Khuyết hoàn toàn yên tĩnh, đột nhiên một thanh âm trầm thấp vang lên, lẩm bẩm nói:
– Con của ta, là Đại Ma Đầu gây ra chư thần hoàng hôn kiếp… Trẫm một mực suy nghĩ, đến cùng là dạng ma đầu gì, có thể phá hủy thần đạo… Chưa từng nghĩ, kết quả lại có thể là con của ta…
Cái thanh âm này càng ngày càng to, Giang Nam cất tiếng cười to, chấn động Càn Khôn:
– Tốt, tốt! Không hổ là con của ta!