“Vâng”
Hứa Phong nghe được thì sởn hết cả tóc gáy, tên này ác thật, hở mồm ra là đem người ta ra làm phân bón.
Gã không dám do dự, lập tức gọi điện thoại, yêu cầu quản gia tài vụ nhà mình gom đủ tám mươi lăm triệu trong thời gian ngắn nhất, sau đó lập tức chuyển vào số tài khoản ngầm này.
Hiện giờ, không có gì quan trọng bảng tính mạng của gã!
Bốn mươi phút sau, hiệu suất cũng xem như là cao.
Anh Cẩu báo cáo với Giang Ninh tin tiền đã vào tài khoản.
“Anh Hứa quả là người dứt khoát, tôi thích”
Giang Ninh nhìn gã: “Tao nói được làm được, tao không tính toán với mày chuyện mày đánh anh em tao bị thương nữa”
Hứa Phong thở phào một hơi.
“Nhưng mà, bọn A Cẩu có tính toán với mày hay không thì tao không biết.”
Nghe vậy, Hứa Phong sững người, lập tức chửi: “Đệch, mày chơi tao! Mày quá đê tiện! Thả tao ra! Mau thả ta rat”
Giang Ninh cầm điện thoại lên, tiếp tục đọc tiểu thuyết, còn mấy người A Cẩu bước qua, nhấc Hứa Phong ra sân sau, nghe tiếng gào thảm thiết từ hậu viện truyền đến, mười mấy tên thuộc hạ của Hứa Phong, tên nào tên nấy da đầu tê rần.
Ác quát Tiếp theo đó, từng tên từng tên một bị mang đi, đánh anh em bị thương mà còn muốn sống?
Má nó đi làm phân bón hết đi!
Không bao lâu sau thì Anh Cẩu quay lại.
“Đại ca, trói lại hết rồi, em đã sai người quăng chúng ở trước cục cảnh sát, những tên này chả tên nào sạch sẽ cả”
Giang Ninh gật đầu, anh không muốn tay bọn Anh Cẩu nhuốm máu, muốn đối phó với những tên trong thế giới ngầm này, chỉ cần đưa người và tội chứng đến đồn cảnh sát là được.
“Cho những anh em bị thương mỗi người một trăm ngàn coi như an ủi, dưỡng thương cho tốt”
“Đại ca, đây đều là chuyện họ nên làm”
Anh Cẩu vội nói, theo thu xếp của Hoàng Ngọc Minh, lương bổng của anh em bọn họ không thấp tí nào, không chỉ vậy, còn không phải lúc nào cũng phải thấp thỏm không yên, giờ đây bọn họ dám về nhà, dám cho người nhà tiền họ kiếm được để chăm lo cuộc sống.
“Đây là quy tắc, không thể để anh em bị thương vô ích”
“Thêm nữa, đường cũ ở thành Tây bên kia nát quá rồi, còn lại hơn tám mươi triệu đấy thì lấy ra sửa đường, để người dân người ta đi lại thuận tiện hơn”
Số tiền này, đều là do bọn Hứa Phong dùng những thủ đoạn đê hèn để đút túi, Giang Ninh lấy về không chút áy.
náy nào, đã có được rồi thì đương nhiên phải dùng cho có ích, không thể lãng phí.