Tô Khiết không có trả lời vấn đề của anh, mà mở chiếc vali để trong phòng, quần áo trong chiếc vali chỉ có hai màu trắng đen, cũng không tìm ra được màu sắc khác.
Kiểu quần áo đều là một quần áo vest và sơ mi cùng một màu.
Mắt của cậu ba Nguyễn nhìn chằm chằm quần áo trong vali, trong đôi mắt hơi nheo lại càng nhiều thêm vài phần lãnh ý.
Màu sắc trong chiếc vali này so với anh đều đơn điệu, đơn điệu đến chói mắt.
Anh nghĩ, không có một người phụ nữ nào trong vali sẽ đơn điệu, đơn giản như thế!
Hơn nữa Tô Khiết mở chiếc vali như thế, nói rõ quan hệ giữa cô và người đó rất không bình thường!!!
Rất không bình thường? Bọn họ…
Tô Khiết cầm một bộ quần áo trên cùng, là một bộ vest, còn có một chiếc sơ mi, Tô Khiết cầm quần áo đi đến ngoài cửa phòng tắm, bèn đưa tay đẩy cửa phòng tắm.
“Em làm gì?” Cậu ba Nguyễn nhanh chóng cản ở trước mặt cô, cô muốn làm gì?
Người bên trong đó đang tắm, cô muốn vào như thế?
“Trong phòng tắm có cách ngăn.” Tô Khiết nhìn anh, đột nhiên muốn cười, anh cần căng thẳng như vậy sao? Cô chẳng qua chỉ vào đưa quần áo vào thôi.
“Vậy cũng không được.” Cậu ba Nguyễn mặt mày lúc này đen xì.
“Vậy, hay là anh vào đưa?” Tô Khiết nhìn anh, ngây ra, đột nhiên phun ra một câu như thế.
Cậu ba Nguyễn: “…”
Cô để anh vào trong? Để anh vào?
Đó có phải biểu thị, người bên trong phòng tắm thật sự là đàn ông không!
Nếu như là phụ nữ, mặc kệ như thế nào, cô cũng không thể để anh đi vào?!
Cậu ba Nguyễn thầm hít thở, hít thở, cật lực đè nén sự xúc động muốn trực bóp chết cô.
Mắt của cậu ba Nguyễn nhìn sang quần áo trong tay cô, hơi nheo mắt, sau đó, một tay của anh túm lấy quần áo trong tay cô, sau đó mở cửa phòng tắm ra, trực tiếp ném bộ đồ vào trong.
Ném vào? Cứ như thế mà ném vào?