– Đạo huynh, mời.
Sóc Nguyệt Hồi Thiên Kính chấn động, ào ào rời đi, biến mất không thấy gì nữa.
Giang Nam nhẹ nhàng thở ra, truyền lệnh Tam Giới chúng thần thu binh, Tam Giới Chư Thần Chư đế Chư hoàng nguyên một đám lạnh thấm mồ hôi, như là ở trước quỷ môn quan đi một lần.
Nếu Giang Nam cố ý không buông tha bọn người Bảo Nhật Vương Phật Tổ, chỉ sợ người ở chỗ này, không có mấy người có thể sống sót.
Giang Nam vào triều, khao thưởng tam quân, đối với Tướng sĩ Thần Đế Ma Đế cùng chư hoàng Tam Giới đều rất có phong thưởng nói:
– Mang theo ý chỉ của ta, đi đưa thiếp Hỗn Độn giới, Yêu giới, Thiên Giới, Quỷ giới cùng Phật giới đại đế, mười ngày sau, trên Trảm Thần Đài, tuyên án Hậu Thổ Phảng, Vĩnh Hằng, Tử Viên cùng Tiêu Tượng bốn phản tặc, chém giết tạ thiên hạ, mời năm đại đế đến đây xem lễ.
Đạo ý chỉ này truyền ra, Tam Giới chấn động, mấy đại vũ trụ khác cũng chấn động không thôi, từ xưa đến nay, đừng nói Tam Giới, coi như là vũ trụ khác, cũng không có qua một đại đế nào, công nhiên thẩm phán tồn tại Hoàng Đạo Cực Cảnh, ở trước mặt chúng sinh, chém giết Hoàng Đạo Cực Cảnh thị chúng!
Địa vị Hoàng Đạo Cực Cảnh thật sự quá cao, từ xưa đến nay trong chiến đấu, Hoàng Đạo Cực Cảnh bị giết chết rất ít, chỉ có cấp Vũ Trụ đại chiến, ví dụ như trong cuộc chiến Tam Giới thống nhất. Hai đại vũ trụ dung hợp vì tranh đoạt Thiên Địa chính thống, chết rất nhiều Hoàng Đạo Cực Cảnh cường giả.
Thời gian khác, tồn tại Hoàng Đạo Cực Cảnh rất ít ra tay, bọn họ là vô địch tranh chấp của từng vũ trụ.
Mà bây giờ, Giang Nam lại công nhiên thẩm phán hành vi phạm tội của Tứ đại Ma Hoàng, bố công thiên hạ, để cho thiên hạ đều nghe thấy, thậm chí trước mặt mọi người xử quyết!
Bát đại vũ trụ, bất luận một đại đế gì cầm quyền, đều chưa bao giờ có sự tình bực này!
Thiên Giới Ngọc Hoàng nhận được thư của Giang Nam, hướng Tịch Ứng Tình thở dài nói:
– Đương kim Tam Giới Đế Huyền, có thể nói là bát đại vũ trụ từ xưa đến nay, thậm chí tương lai đệ nhất đại đế, cổ nhân không thể siêu việt hắn, sau này cũng sẽ không có người siêu việt hắn rồi.
Tịch Ứng Tình cười nói:
– Bệ hạ không cần quá lo lắng. Ta cùng với Đế Huyền đồng xuất một môn, biết rõ tính cách của hắn. Hắn tuy là vũ lực đệ nhất, nhưng chỉ cần không chọc tới hắn. Hắn sẽ không đối với Thiên Giới ta có dã tâm.
Ngọc Hoàng cau mày nói:
– Ta cũng không lo lắng hắn, chỉ là lo lắng thần tử của hắn. Vạn nhất thần tử hắn có dã tâm kiến công lập nghiệp danh truyền đời sau, tất nhiên sẽ công đánh vũ trụ khác, khai cương thác thổ. Ở dưới chúng thần đầu độc, chỉ sợ Đế Huyền sẽ đối với vũ trụ khác động binh.
Tịch Ứng Tình tức cười, bật cười nói:
– Bệ hạ, hôm nay Tam Giới Thiên Đạo dầy trọng, cơ hồ tuyệt Tam Giới thành tiên, nếu lại chiếm đoạt vũ trụ khác, Thiên Đạo tương dung. Vậy thì thật sự muốn đoạn tuyệt hết thảy tiên lộ rồi. Hôm nay Đế Huyền còn hi vọng thành tiên, dung hợp vũ trụ Thiên Đạo khác, hắn cũng không cách nào chứng đạo phi tiên, hắn há sẽ làm ra sự tình tự hủy tương lai bực này?
Lúc này Ngọc Hoàng mới yên tâm, cười nói:
– Thiên Vương, Thái Tử vô tâm Thiên Giới đế vị ta, đợi lúc ta thoái vị, ngươi tới kế nhiệm Ngọc Hoàng vị, trở thành Ngọc Hoàng đời sau.
Tịch Ứng Tình chần chờ thoáng một phát, đang muốn chối từ, Ngọc Hoàng cười nói:
– Ta cũng có tư tâm, ngươi không cần chối từ. Thiên Giới Ngọc Hoàng vị giao cho ngươi, ta yên tâm, ngươi cùng Đế Huyền giao tình thâm hậu, lại trọng cảm tình, Thái Tử là Tam đệ của ngươi, Đế Huyền là Thất đệ của ngươi, sau này Thiên Giới trong tay ngươi, tất nhiên sẽ hưng thịnh hơn trong tay ta.
Tịch Ứng Tình khom người nói:
– Nào dám không tòng mệnh?