Khúc Yên nhìn quanh ngôi nhà:”Chú Bạc sống kép kín thế sao? Chả giống miệng lưỡi chú chút nào.”
Bạc Kiêu mặc đồ thể thao ở nhà nhíu mày nhìn cô:”Cháu có ý gì? Vừa mới tới thôi đấy, đừng để bị ăn mắng.”
Cô bĩu môi, ngồi ghế đơn trên sofa:”Chẳng phải nói có bạn gái rồi sao? Cho cháu xem ảnh đi.”
Khúc Yên thích mặc những quần áo đơn giản, hôm nay cô mặc chiếc áo hai dây kết hợp cùng áo sơ mi ngắn sọc xanh dài tới eo, trên đầu còn có một chiếc cài màu trắng, mảnh mai mà cuốn hút.
Ôn Thành Uy cười to:”Quên nói với con..ưm..con mẹ nó mắc gì bịt miệng tôi lại?”
Thấy Ôn Thành Uy định nói ra Bạc Kiêu nhanh tay bịt miệng ngăn chặn ông nói ra, nhưng sau đó Ôn Thành Uy đã nhanh chóng hất cánh tay Bạc Kiêu ra, trừng mắt giận dữ với Bạc Kiêu.
Bạc Kiêu chấp hai tay trước ngực thành khẩn bảo Ôn Thành Uy đừng nói, nếu nói ra chắc chắn không còn thể diện với cô nhóc này luôn mất.
Ôn Thành Uy không quan tâm, thản nhiên nói:”Cậu ta chỉ là để ý cô người mẫu nào đó, nhưng mà vẫn đang theo đuổi thôi chứ nào có việc yêu đương.”
Khúc Yên nhếch môi cười:”Chú Bạc Kiêu, chú đúng là không biết xấu hổ, lại còn tự mình đa tình.”
Ôn Thành Uy cười vỗ vai anh ta, hùa theo:”Cái miệng ba hoa của cậu đúng là nên biết điểm dừng, có khi người ta còn chẳng tìm liếc mắt đến chẳng nên?”
Bạc Kiêu biểu tình chán nản:”Cha con hai người đúng là miệng mồm chanh chua, nói ra cái gì cũng đều làm người ta nhăn mặt.”
Cô chỉ cười cười, nghiêm túc hỏi:”Vẫn là cho cháu xem hình đi. Người Trung hả?”
Bạc Kiêu lắc đầu:”Là người Thuỵ Điển.”
Khúc Yên kinh ngạc nhìn Bạc Kiêu, giống như muốn tình sự dối trá nào đó trên gương mặt anh ta. Cuối cùng vẫn là không nhìn ra một chút gì là nói dối.
Bạc Kiêu tiến lại gần mở ảnh cho cô xem, cô gái trong ảnh rất đẹp, mắt sâu, mũi cao và sở hữu một chiều cao đáng ngưỡng mộ, mái tóc vàng óng và đôi mắt xanh ngọc bích vô cùng xinh đẹp.
Bạc Kiêu chớp mắt nhìn trong hình rồi dời mắt lên nhìn gương mặt Khúc Yên, gương mặt Khúc Yên cũng có nét rất giống với người trong ảnh.
Đều là mắt to rõ và sâu, chiếc mũi cao thẳng, làn da trắng như tuyết cùng đôi môi xinh đẹp, rất giống với nữ thần Bắc Âu.
Bạc Kiêu đột nhiên nhận ra thật sự Khúc Yên cũng chính là dạng xinh đẹp hiếm thấy, là loại khiến người ta không thể rời mắt được khi nhìn trúng, chỉ cần nhìn là sẽ có cảm xúc kinh ngạc khi nhìn lần đầu, đến lần thứ hai vẫn cứ cảm thấy kinh ngạc với gương mặt hoàn hảo này.
Bạc Kiêu nhìn như bị câu mất hồn phách. Nhìn càng kỹ thì mới thấy Khúc Yên chỉ giống cha cô mỗi đôi mắt màu đen tuyền, còn lại thì đều giống với nữ thần từ trong thần thoại cổ tích, khó mà kiềm lòng được.
Thẩm Tây Thừa hừ lạnh, nhìn Bạc Kiêu đang nhìn Khúc Yên với vẻ say mê đó trong lòng cuộn lên cơn sóng ngầm.
Khúc Yên từ màn hình nhìn lên mặt Bạc Kiêu, giật mình một phen vì cự li quá gần, ngay sau đó Bạc Kiêu liền hoàn hồn lại:”Tiểu Yên Yên, cháu xinh đẹp quá đi thôi.”
Khúc Yên:”…”
Bất chi bất giác cô nhìn về phía Thẩm Tây Thừa, sát khí lạnh lẽo như Diêm Vương dưới địa ngục. Thâm trầm nhìn lại cô.