“Đã đến giờ rồi, Tô tổng, ông không cần tiễn.”
“Được. Lý tổng đi thong thả!”
Tô Viên Triêu đứng dậy nói.
…
“Tiểu Tư, cha cùng con thương lượng một chuyện.”
Lúc ăn cơm tối, Tô Viên Triêu ở trong bữa ăn nói với Tô Dĩnh Tư.
“Chuyện gì vậy, cha?”
Tô Dĩnh Tư gắp một món ăn đặt ở trong miệng, tâm tình nàng hôm nay rất tốt, người vệ sĩ kia hôm nay sẽ tới đây, nhưng mà tại sao lại bắt mình đợi lâu như vậy, hừ hừ, tới đây mình sẽ giáo huấn hắn.
“Tiểu Tư, hôm nay chủ tịch tập đoàn Phi Phàm là Lý Thiết Nam, cùng với Lý Hướng Đông..”
…” Tô Viên Triêu còn chưa nói hết, đã bị Tô Dĩnh Tư cắt ngang.
“Chuyện này có quan hệ gì với con!”
Tô Dĩnh Tư không cao hứng nói.
“Tiểu Tư, ý của Lý Thiết Nam là muốn chúng ta kết thành thông gia…”
Tô Viên Triêu lúng túng nói.
“Không nghe, không nghe, con không nghe! Dù sao chắc chắn một điều là con không gả cho hắn !”
Tâm tình của Tô Dĩnh Tư vốn tốt một chút, nhưng giờ lại bị phủ đen.
“Tiểu Tư! Con cứ nghe cha nói hết lời đã!”
Tô Viên Triêu cau mày nói.
“Vậy người nói đi.”
Tô Dĩnh Tư cúi đầu, đem chiếc đũa đặt lên bàn nói.
“Tiểu Tư, Tô thị lúc này trong mắt người ngoài, là tập đoàn đứng thứ hai cả nước về thiết bị điện, nhưng trong công ty đã xuất hiện vấn đề nghiêm trọng về tài chính! Có khả năng sẽ không gượng nổi, hợp tác với tập đoàn Phi Phàm là lựa chọn tốt nhất, theo Lý Thiết Nam nói, bọn họ đã nắm giữa được tài liệu chế tạo bộ vi xử lý thiết bị diện, nếu như hai nhà cùng nhau nghiên cứu, rất có khả năng sẽ trở thành đầu lĩnh, sẽ thoát khỏi tình cảnh bị nước J khống chế!”
Tô Viên Triêu nói.
Tô Dĩnh Tư trầm mặc, nàng cũng biết tập đoàn Tô thị đối với cha mình rất trọng yếu, nhưng mà lấy hạnh phúc cả đời của mình đem ra trao đổi, thì nàng lại không muốn.
Không khí trên bàn cơm nhất thời trở nên u ám. Tô Dĩnh Tư nhìn sự già nua của cha mình, thì không khỏi có chút động lòng. Tập đoàn Tô thị là tính mạng của cha. Nếu như bị mất đi, thì cha mình sẽ điên mất.
“Cha…”
Tô Dĩnh Tư có chút do dự, cuối cùng cắn môi nói:
“Nếu không con đáp ứng với cha, là sẽ gặp mặt hắn, nhưng khẳng định trước 25 tuổi sẽ không kết hôn.”
“Thật không?”
Tô Viên Triêu mừng rỡ nói:
“Con đồng ý? Con không bị miễn cưỡng chứ?”
“Con chỉ nói là gặp mắt hắn, chứ không phải là gả cho hắn!”
Tô Dĩnh Tư nghĩ thầm, đây chẳng qua là kế hoãn binh, mình đâu có đáp ứng gả cho Lý Hướng Đông đâu, trước vì tập đoàn Tô thị, cứ gặp Lý Hướng Đông rồi nói sau!
“Được được, cha sẽ lập tức gọi điện cho Lý Thiết Nam!”
Tô Viên Triêu cao hứng nói.
Nói xong, cơm cũng không kịp ăn, vui vẻ chạy đi gọi điện thoại.
Tô Dĩnh Tư bất đắc dĩ thở dài một hơi. Bản thân mình lừa gạt Lý gia, sớm muộn thì cũng bị Lý gia nhìn rõ, chỉ có thể cầu nguyện cho Tô thị nhanh chóng thoát khỏi khốn cảnh mà thôi.
…
Buổi tối tám giờ, tôi cùng với Đỗ Tiểu Uy tới sân bay Tô Châu. Theo địa chỉ mà Tô Viên Triêu cho từ trước, chúng tôi bắt xe tới khu biệt thư trong khu công nghiệp của Tô Châu.
Nhìn những biệt thự sáng long lanh, ngay cả tôi trải qua hai kiếp người cũng phải chặc lưỡi!
Biệt thự trong thành phố Tân giang với nơi đây đúng là hai cấp bậc! Không hổ là trung tâm của thiệt bị điện dân dụng, người có tiền đúng là có khác!
Đỗ Tiểu Uy ở bên cạnh của tôi thì làm như không quan tâm, lấy kinh nghiệm làm vệ sĩ của hắn, thì những nhà giàu có ở đây có không ít. Kiếp trước mặt dù tôi ở thủ đô, nhưng nơi đó nhiều người ít đất, không có khả năng có được một biệt thự sang trọng như thế này.
Đi tới địa chỉ trên giấy viết, trông nó còn sang trọng lộng lẫy hơn các biệt thự bên cạnh nhiều, đúng là nhà của Tô Viên Triêu có khác!
Ta tiến lên ấn chuông. Một lát sau, từ bên trong truyền đến một thanh âm già nua:
“Ai vậy?”
“Xin chào, chúng tôi là vệ sĩ mà Tô tiên sinh mời tới.”
Tôi nói.
“Các người chờ một chút.”
Sau khoảng 10 phút đồng hồ, thì lại có một thanh âm vang lên:
“Các người vào đi.”
Tôi biết biệt thự như vậy khẳng định có camera, nên việc bọn họ có thể nhanh chóng nhận ra thân phận của chúng tôi cũng là điều bình thường.
Khi cánh cổng biệt thự mở ra, tôi đánh giá chung quanh một chút, mặc dù ở cổng và xung quanh không có ai đứng gác, nhưng trong bóng tối có mai phục 4, 5 cao thủ!
Đây chính là năng lực từ khi tôi kích hoạt dị năng, có thể cảm nhận được hơi thở ở xung quanh.
Mặc dù những người này đều là có một chút thành tựu, nhưng cũng chỉ có thể đối phó chính diện với côn đồ, lưu manh mà thôi, đối với những người có võ công chân chính, hoặc là đánh lén sau lưng, thì không làm được gì.
Khi đưa ra được kết luận này, tôi với Đỗ Tiểu Uy nhìn nhau cười một tiếng, công phu mà hắn luyện kém tôi không biết bao nhiêu lần, nhưng trong mắt thường nhân đã là vô địch rồi. Tôi nghĩ, hắn có thể đoán trược trong bóng tối có người mai phục.
Tôi cùng với Đỗ Tiểu Uy nghênh ngang đi tới biệt thự, mới đi chưa được hai bước, thì từ trong những đống cỏ khô nhảy ra bốn hắc y nhân.
Thật ra thì tôi đã biết họ từ trước, nhưng vẫn muốn xem động tác tiếp theo của họ là như thế nào.
“Ai vậy, dám tự tiện xông vào trọng địa của chủ nhà, nếu không rời đi, chúng ta sẽ không khách khí!”
Hắc y nhân cầm đầu quát lớn.
Chuyện tới nước này, tôi cũng biết là trò đùa mà thôi! Tô Viên Triêu đối với năng lực của tôi và Đỗ Tiểu Uy vẫn không yên lòng, cho nên dò xét một chút, đồng thời hạ uy phong của chúng tôi.
Home » Story » trọng sinh truy mỹ ký » Chương 194: Đánh phủ đầu để ra oai