Tiểu công chúa nói rất chắc nịch, anh không nhìn cho rõ, trong lòng sẽ có hơi không thoải mái.
Tô Khiết nhìn anh, khóe môi dường như hơi mang theo ý cười, cô vừa muốn mở miệng trả lời vấn đề của anh.
“Khiết Khiết, cậu đang nói chuyện với ai thế? Tình huống gì thế?” Vào lúc này, trong phòng tắm đột nhiên có âm thanh truyền tới.
Giọng nói trung tính tiêu chuẩn đó, vô cùng từ tính, trầm thấp mà dày.
Sắc mặt của cậu ba Nguyễn trong nháy mắt thay đổi, nhất thời trong hai mắt băng lửa giao nhau, bàn tay giữ cửa anh dùng sức nắm chặt.
Hai mắt của anh nhìn chằm chằm Tô Khiết, anh thầm hít thở sâu một hơi, muốn khiến mình bình tĩnh lại, nhưng lại cảm thấy trong lòng dường như châm lửa, mau chóng thiêu đốt.
“Tô Khiết, em có phải nên giải thích một chút không?” Anh không muốn nghi ngờ cô, một chút cũng không muốn, nhưng giọng nói đó từ trong phòng tắm truyền ra lại khiến anh…
“Cho nên, anh là đến bắt gian?” Tô Khiết không có trả lời câu hỏi của anh, mà hỏi ngược một câu.
Cho nên, cô đoán không sai, anh là đến bắt gian?
Chỉ là, anh làm sao biết cô ở khách sạn này?
Anh từ đâu nhận được tin tức?
Tô Khiết thầm hít thở sâu một hơi, anh thật sự được đấy.
Cậu ba Nguyễn nhìn cô, không nói gì.
Tô Khiết nhìn anh, đột nhiên mỉm cười, là bị anh chọc tức mà cười.
“Nguyễn Hạo Thần, anh sao lại biết tôi ở khách sạn này? Là ai nói với anh?” Tô Khiết đột nhiên rất muốn biết vấn đề này, theo lý mà nói, hành tung hôm nay của cô không có nói với bất kỳ ai, không có ai biết.
Vậy thì Nguyễn Hạo Thần sao lại biết?
Tô Khiết cảm thấy chắc không phải Nguyễn Hạo Thần cho người đi theo cô, nếu như Nguyễn Hạo Thần cho người đi theo cô thì không thể đợi đến bây giờ mới tới, dù sao bọn họ đến khách sạn cũng được mấy tiếng rồi.
Nguyễn Hạo Thần muốn ghen thì sớm đã ghen rồi, còn có thể đợi mấy tiếng?