Sau đó, cô lấy chai nước khoáng và mở nắp trong vòng hai giây, khiến Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử chết lặng.
Được…Được lắm! Hứa Trúc Linh! Cô tính kế giỏi lắm!
Vẻ rộng lượng trên mặt rốt cuộc không thể duy trì được nữa. Cô ta giả vờ nghe điện thoại, nói răng công ty có chuyện gấp, cần cô ta quay lại làm chủ tình hình chung rồi vội vàng rời đi.
Khi cô ta rời đi thì bỏ quên ví. Vẫn là Hứa Trúc Linh tốt bụng gọi nhắc cô ta.
Vào lúc đó, Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử cảm thấy mình thật xấu hổ.
Cô ta từng này tuổi cũng chưa lúc nào phải bỏ chạy trong thất bại như lúc này. Cô ta đã lấy giấy bút ghi chuyện này vào sổ, nhất định sẽ tính hết lên đầu Hứa Trúc Linh.
Thấy cô ta ngồi trên xe taxi đi xa, Hứa Trúc Linh mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Từ lúc đi cùng Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử đến bây giờ, cổ họng của cô vân ứ nghẹn, không dám nhổ ra.
Cô sợ bản thân hành động không đúng sẽ chọc vào chỗ ngứa của Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử.
Cô biết cô ta hôm nay trở về để thăm Cố Thành Trung. Nếu cô ta thành thật nghiêm túc nói về chuyện hợp đồng, tất nhiên cô sẽ không trở thành người gây sự. Tên miền mới của bên mình là Truyen3.one. Cả nhà truy cập vào đọc để ủng hộ chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
Nhưng từ ngoài cửa cô đã nhìn thấy rất rõ ràng, Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử thật sự khinh người một cách quá đáng.
Cô ta biết đối phương là đàn ông đã có gia đình, dù vậy ý tứ dụ dỗ vẫn rất rõ ràng.
Cho nên cô mới như thế, trở thành người gây sự, ép từng bước một.
Tuy nhiên, cô đã không bàn chuyện này trước với Cố Hàn Trung, tự ý xuất hiện mà không được phép.
Cô đặt đũa xuống, dè dặt nhìn anh rồi hối lỗi nói: “Em xin lỗi… Em :.. Em hơi bốc đồng. Em không nghĩ đến hậu quả của việc xúc phạm cô ấy nên mới…
Em xuất hiện làm rối hết mọi chuyện.”
“Em biết sai rồi. anh nói em vài câu đi. Lần sau em không dám nữa.”