“Lão tổ, một bức tường thành thôi mà, có phải người quá…”
“Ngươi thì biết cái gì!”, điện chủ của Thị Huyết Điện còn chưa nói xong đã bị một tiếng hừ lạnh cắt ngang: “Một khi xây xong tường thành thì không ai có thể làm gì được Nam Sở, trước khi thế lực của Thiên Đình ổn định, giết chúng cho ta”.
“Đã hiểu”.
“Cây lớn đón gió!”, trong thành cổ rộng lớn, Diệp Thành ngồi yên lặng uống rượu trong tửu lâu, nghe các tu sĩ thảo luận, hắn không ngừng nhíu mày, bởi vì hành động của Thiên Đình đã gây ra động tĩnh quá lớn.
“Thánh chủ”, ngay sau đó một ông lão mặc đồ trắng bước vào, cung kính hành lễ.
“Ngồi xuống nói đi”, Diệp Thành nhẹ giọng bảo.
“Đúng như Thánh chủ dự đoán”, ông lão vừa ngồi xuống vừa nói: “Nội gián của Nhân Hoàng gài ở Thị Huyết Điện vừa gửi tin tình báo tới, nói rằng bọn chúng đang bí mật liên thủ với tứ phương, hơn nữa mạng lưới tình báo từ các nơi cũng gửi những tin tức đáng tin cậy tới, các thế lực lớn đang bí mật điều động quân đội tu sĩ”.
“Đều nằm trong dự đoán của ta”.
“Hơn tám phần quân lực đại quân Thiên Đình của ta đều đang tập trung vào việc xây tường thành. Nếu chúng tấn công lúc này, chúng ta sẽ rất khó đối phó!”, ông lão áo trắng tỏ vẻ rất lo lắng: “Còn cả tám vị vua nữa, nếu bọn họ liên thủ vào lúc này, Nam Sở chắc chắn sẽ có đại hoạ kinh thiên động địa”.
“Tám vị vương có con cháu của Hoàng đế khống chế, tạm thời không dám hành động lỗ mãng”, Diệp Thành ung dung nói: “Điều khó khăn là Thị Huyết Điện và các thế lực Bắc Sở, nếu chiến đấu thì với thực lực của Thiên Đình hiện nay đương nhiên không sợ, điều ta sợ là chúng không chiến”.