Hô!
Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương vẽ ra một hình trăng tròn, ngọn lửa tạo thành hình cung thật lớn, lực lượng cường đại quét bay một đám binh sĩ ra ngoài.
Kim Bằng Phá Hư!
Vù!
Lâm Minh dường như một đạo tia chớp màu đen xuyên qua binh sĩ, trong nháy mắt đi tới trước mặt Xi Cốt Đả!
Trường thương ra tay, Luyện Lực Như Tơ!
Năm ngàn cỗ chân nguyên hóa thực chất chấn động với tốc độ kinh người từ trên Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương phun ra, ở không trung lần lượt tung hoành. Giống như một cái lưới lớn bao phủ tới Xi Cốt Đả.
Theo thực lực Lâm Minh tinh tiến, Luyện Lực Như Tơ đã bị hắn dùng đến lô hỏa thuần thanh, ẩn ẩn có xu thế đột phá.
Nhìn thấy lưới ánh sáng chứa sát khí này, Xi Cốt Đả hét lớn nột tiếng, bảo đao nhân giai thượng phẩm sáng lên hào quang màu vàng đất, huy đao chém tới võng ánh sáng.
– Đại Địa Liệt!!
Xi Cốt Đả xuất sử võ kỹ chính mình thành danh, một đao bao hàm năng lượng chém ở trên lưới ánh sáng. Theo một tiếng nổ đùng, võng ánh sáng bị xé rách!
Khóe miệng Xi Cốt Đả nổi lên một tia cười ác độc, dù sao địch nhân chỉ là Luyện Cốt đỉnh phong. Như thế nào so với hắn đã nửa bước Hậu Thiên? Tuy rằng không biết vì sao thực lực tiểu tử này cường đại như vậy, nhưng nếu muốn ám sát chính mình ở trong loạn quân là muốn chết!
Nhưng mà đúng lúc này, tươi cười trên mặt Xi Cốt Đả lại đột nhiên đọng lại, tuy rằng võng ánh sáng kia bị hắn dùng một đao chém vỡ nhưng lại không tiêu tán, ngược lại chân nguyên hóa thành sợi tơ, đâm thẳng tới hắn.
Lúc trước đạt được Nghịch Lân Chi Huyết, Lâm Minh phóng xuất ra chân nguyên chấn động, tuy rằng hung mãnh có thừa, nhưng cường độ không đủ, rất dễ dàng bị địch nhân phá hư, tiến vào thân thể địch nhân cũng sẽ chậm rãi yếu bớt, nếu đụng tới đối thủ cường đại như Vu Nô trong thí luyện sinh tử, sẽ rất khó làm thương đối phương.
Nhưng hiện tại, dung hợp Nghịch Lân Chi Huyết xong, năm ngàn cỗ chân nguyên chấn động lại đã xảy ra chất biến, chẳng những vô kiên bất tồi, hơn nữa dai mười phần, khó có thể bị phá tan, tuy rằng không giống Hỏa Tinh sinh sôi bất diệt, nhưng muốn phá hư nó, lại cần mấy lần chân nguyên mới có thể làm hao mòn.
Chân nguyên sinh sôi không thôi như vậy, sao có thể bị Xi Cốt Đả một đao đánh tan.
Chân nguyên hoa lệ dường như mưa phùn đầy trời, nhưng mà trong mưa bụi này lại ẩn chứa sát khí lành lạnh!
Một ít võ giả tới gần sợi tơ trực tiếp bị cắt đứt, mặc dù là thị vệ bên người Xi Cốt Đả cũng không thể may mắn thoát khỏi, trong lúc nhất thời máu tươi như mưa, thực lực của bọn họ, trong loại cấp bậc chiến đấu này tạo được tác dụng rất nhỏ bé, chỉ là dư ba chiến đấu liền có thể giết chết bọn họ.
Sắc mặt Xi Cốt Đả ngưng trọng, trong lòng bàn tay chảy ra mồ hôi lạnh, con ngươi hắn nhìn thấy vô số sợi tơ, đồng tử đột nhiên co rút lại!
– Đại Địa Hộ!
Quát lên một tiếng lớn, Xi Cốt Đả đâm một đao trên mặt đất, chung quanh thân thể hình thành một đạo quang mang màu vàng đất, dường như một cái vỏ trứng thật dày bao phủ hắn bên trong.
Vô số tia sáng vàng đánh lên trên quang cầu! Xi Cốt Đả ở trong vòng bảo hộ, lông tóc không vấn đề!
Lúc này, Lâm Minh lại nhếch mép cười, hắn chờ chính là giờ khắc này, hắn không trông cậy vào dùng Luyện Lực Như Tơ để đả thương Xi Cốt Đả, chỉ là muốn vây khốn đối phương, kế tiếp mới sát chiêu là chân chính!
Hô!
Ngọn lửa đỏ sậm nở rộ trên mũi Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương.
Chi!
Điện xà màu tím cũng toát ra từ trong hạt giống Tà Thần, quấn quanh ở dày đặc đầu thương.
– Tà Thần lực, mở ra!
Lâm Minh hét lớn một tiếng, chân nguyên cả người tăng vọt!
Khí thế cường đại bột phát ra, đâm ra một thương, xé nát không gian, lực lượng ngọn lửa cùng tia chớp dâng lên, thanh âm lôi bạo chói tai không thua gì hổ báo lôi âm ở Lôi Minh cốc!
Vào khoảnh khắc kia, sắc mặt Xi Cốt Đả thay đổi, nhưng hắn vẫn không cách nào phán đoán ra uy lực một chiêu này của Lâm Minh, ở lúc tia chớp cùng ngọn lửa chưa tương giao, một chiêu này như là sát chiêu bình thường.
Mạnh mẽ cắn răng một cái, Xi Cốt Đả liều mạng thúc giục chân nguyên, gia cố phòng ngự cái lồng Đại Địa Hộ. Hắn cũng không am hiểu tốc độ, chỉ có thể dùng chân nguyên dày đặc phòng ngự ngăn cản Lâm Minh tấn công.
Lôi Hỏa tương giao, trong nháy mắt năng lượng khủng bố bột phát ra, trong lúc nhất thời mặt đất dường như trống rỗng dâng lên một vầng mặt trời đỏ, không gian bị vặn vẹo, khí thế ở mũi thương như hình thành một cột sáng to bằng bắp đùi, như kim kiếm vạn trượng bay vụt ra bốn phía.
Hình thành khí lãng đáng sợ mà mắt thường có thể thấy được, cả chính điện bị năng lượng loạn lưu khủng bố cắt phá thành mảnh nhỏ, vô số đá vụn bay lên, một đám binh sĩ ở gần đó bay ngược về phía sau như rơm rạ!
Đại Địa Hộ của Xi Cốt Đả vỡ nát ngay lập tức, ánh sáng màu vàng đất vỡ tan bay lả tả, bản thân Xi Cốt Đả lăng không bay ra, trước ngực đã bị đánh thành một mảnh máu thịt bầy nhầy.
Lâm Minh triển khai thân pháp, một bước lao ra, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương đâm thẳng ngực Xi Cốt Đả, căn bản không để cho đối phương chút cơ hội.
Xi Cốt Đả cố nén đau nhức truyền đến từ lục phủ ngũ tạng, một đao bổ về phía Lâm Minh, mà ngay tại giờ khắc này, trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện một đạo lốc xoáy màu đen thật lớn, trong lốc xoáy truyền ra lực hấp dẫn mãnh liệt, dường như muốn xé rách linh hồn hắn đi vào!
Xi Cốt Đả kinh hãi trong lòng, mạnh mẽ cắn lưỡi khiến chính mình tỉnh táo lại, nhưng mà ngay trong nháy mắt hắn khôi phục ý thức, một cây trường thương màu xám đã như rắn độc hiện ra trước cổ hắn!
Phốc!
Thanh âm trường thương xuyên thịt lọt vào tai rõ ràng, bởi vì Đại Địa Hộ đã bị Lôi Hỏa Sát phá, lúc này chân nguyên Xi Cốt Đả hộ thể bạc nhược như tờ giấy!
Xi Cốt Đả chỉ cảm thấy yết hầu chợt lạnh, mũi thương cắt đứt khí quản cùng xương cổ hắn.
Hắn trân trân nhìn trường thương chìm vào trong cơ thể hắn, hai mắt trợn tròn, tràn đầy vẻ không thể tin, từ thắng lợi đến tử vong, lại chỉ là một ranh giới nhỏ!
Lâm Minh đâm một thương vào yết hầu Xi Cốt Đả xong, chân nguyên chấn động lại phát ra, truyền khắp lục phủ ngũ tạng Xi Cốt Đả, Xi Cốt Đả thất khiếu đổ máu, hào quang hai mắt dần dần ảm đạm, ở trong nháy mắt mất đi ý thức, hắn nghe được thanh âm một thiếu niên vang lên bên tai:
– Vong hồn bộ lạc họ Na, giết ngươi tế điện!
– Thì ra là… Bộ lạc họ Na…
Khóe miệng Xi Cốt Đả nhếch lên, dường như muốn cười một chút, nhưng mà biểu tình này vĩnh viễn ở trên khuôn mặt hắn.
Phốc!
Thi thể Xi Cốt Đả nặng nề mà ngã trên mặt đất, Lâm Minh cảm thấy một trận hoa mày chóng mắt, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương chống đỡ mới đứng vững thân mình.
Ánh mắt đau đớn, tầm nhìn có chút mơ hồ không rõ, không nghĩ tới thi triển Luân Hồi võ ý đối với một võ giả nửa bước Hậu Thiên có tác dụng phụ lớn như vậy, xem ra về sau gặp được cao thủ, Luân Hồi võ ý phải tận lực dùng ít đi.
Thu nhập thi thể Xi Cốt Đả vào Tu Di giới, quân sĩ toàn trường bao gồm tù binh đều trân trân nhìn Lâm Minh, lặng ngắt như tờ…
Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới, Xi Cốt Đả tu luyện đạt tới nửa bước Hậu Thiên, ở Nam Cương xem như một phương chư hầu, cứ như vậy bị giết chết…
Xi Cốt Đả vừa chết, toàn bộ mấy ngàn quân sĩ Hỏa Xi bị chấn khiếp, Lâm Minh đứng ở trong đại quân, lại không ai dám ra tay đối với Lâm Minh.
Binh lính bình thường thiên phú tu võ cơ bản nhị phẩm, tu luyện mười mấy năm, tu vi cũng sẽ không vượt qua Luyện Thể tầng hai, tướng lãnh trung cấp có thể đạt tới Luyện Tạng, Dịch Cân kỳ, tướng lãnh cấp cao có thể đạt tới Luyện Cốt kỳ, nhưng ở trước mặt Lâm Minh, toàn bộ không ai có thể đỡ được một kích.
Trừ bỏ Xi Cốt Đả, trong đại quân mấy ngàn chỉ có tả tướng quân cùng hữu tướng quân thực lực đạt tới Ngưng Mạch kỳ trở lên.
Tả tướng quân đã bị phái ra đuổi theo tù binh trốn đi, chỉ còn lại có hữu tướng quân cả người mồ hôi lạnh, hiện tại hắn cũng không dám thở mạnh một chút, chỉ sợ Lâm Minh đột nhiên giết hắn, như vậy hắn cũng khó trốn chết.
Ở trước mặt Lâm Minh, vài hộ vệ bên cạnh hắn căn bản là bài trí, có thể nói, thực lực Lâm Minh, trong đại quân mấy ngàn người đã không ai có thể kháng cự!
Lâm Minh căn bản không có chú ý tới hữu tướng quân, hắn nhìn thoáng qua một đám tù binh bị bắt lại, ánh mắt những tù binh kia nhìn Lâm Minh đều tràn ngập mong ước cùng vẻ kích động, bọn họ đã coi Lâm Minh thành Chiến Thần do Vu Thần sắp xếp xuống dưới cứu vớt bọn họ.
Lâm Minh hơi ảm đạm trong lòng, mặc dù giết Xi Cốt Đả, cũng không có khả năng thay đổi vận mệnh những tù binh này, dù sao hắn chỉ là một người, không có khả năng ngăn cản một quốc gia, chờ đợi những tù binh này chỉ có thể là nô dịch cùng tử vong chung thân.
Hắn nhìn lướt qua một đôi con cái tù trưởng, hơi hơi do dự, thân ảnh nhoáng lên một cái chợt lóe sáng, đã đi tới bên cạnh hai người bọn họ.
Một động tác nắm lên, Lâm Minh triển khai thân pháp Kim Bằng Phá Hư, lăng không bay lên.
Nơi đây không thể ở lâu, nếu không cao thủ Hậu Thiên Hỏa Xi bộ lạc đuổi tới sẽ nguy hiểm.
Cứu đi một đôi con cái tù trưởng là Lâm Minh nhất thời nổi lên thiện tâm, xem như lưu lại một điểm hy vọng cho Hắc Chiểu bộ lạc. Nếu hai người không chịu thua kém, tương lai vị tất không thể trùng kiến Hắc Chiểu bộ lạc, báo thù vì tộc nhân bọn họ.
– Đi!
Lâm Minh cứ như vậy bay ra phủ tù trưởng, không người dám ngăn.
Lâm Minh một đường bay nhanh, chuẩn bị tùy tiện đưa hai người đến một tiểu bộ lạc, sau đó không quản nữa, nhưng đúng lúc này, hắn biến sắc, xoay người vừa thấy một đạo hồng quang bắn nhanh tới hắn.
– Ngọn lửa?
Trong nháy mắt Lâm Minh nhìn ra, đạo hồng quang kia là ngọn lửa biến ảo mà thành, sau khi Hỏa Tinh ngưng tụ thành ở trong hạt giống Tà Thần, Lâm Minh không sợ hãi ngọn lửa, chân nguyên rót vào tay phải, vỗ mạnh xuống đạo hồng quang kia.
Phốc!
Ánh sáng đỏ bạo toái, nhưng mà Lâm Minh lại biến sắc. Hắn cảm giác được rõ ràng, một cỗ hỏa lực nhảy vào trong kinh mạch hắn, phá hư bốn phía! Mặc cho Hỏa Tinh trong cơ thể hắn chấn động như thế nào, cũng không khống chế được ngọn lửa này.
– Sao lại thế này!?
Trước kia ở trong Dung Nham quật, mặc cho b Dung Nham chi hỏa, hạt giống Tà Thần đều có thể thu toàn bộ, nhưng lần này lại đã xảy ra ngoài ý muốn như thế.
Lâm Minh vận chuyển chân nguyên toàn thân, lúc này mới ngăn chặn được cỗ ngọn lửa, đúng lúc này. Trong lòng Lâm Minh vừa động, ngẩng đầu nhìn phía trước.