“Không tìm thấy?”, Đông Hoàng Thái Tâm cau mày.
“Thánh Chủ, người nói liệu có phải là Diệp Thành không?”, Phục Nhai nhìn Đông Hoàng Thái Tâm với ánh mắt thăm dò: “Mặc dù hắn có ấn kí từng luân hồi nhưng trên vòng luân hồi lại không tìm thấy kiếp trước của hắn, không phải hắn là người thứ ba chứ?”
“Có lẽ không phải”, Đông Hoàng Thái Tâm hít vào một hơi thật sâu, “hắn đã có ấn kí từng luân hồi thì chứng tỏ hắn không phải là người thứ ba vượt qua lục đạo luân hồi của Đại Sở”.
“Đã có ấn kí luân hồi nhưng vì sao chư thiên luân hồi chiếu lại không có kiếp trước của hắn?”, Phục Nhai vẫn nhìn Đông Hoàng Thái Tâm.
“Đã là tự tạo luân hồi thì nhất định có thiếu sót”, Đông Hoàng Thái Tâm thản nhiên đáp: “Có lẽ hắn là một trong hàng tỷ người, vấn đề của hắn để ta xử lý, ngươi chuyên tâm tìm người thứ ba đi”.
“Vâng”, Phục Nhai gật đầu, ông ta định nói gì đó nhưng lại thôi.
“Ngươi còn gì muốn nói?”
“Có một chuyện”, Phục Nhai ho hắng, “ta rất muốn biết Diệp Thành rốt cục có phải là con của Hạo Thiên Huyền Chấn không?”
“Không phải”.
“Nhưng vì sao gương nhân quả càn khôn lại sáng?”
“Đó là vì hắn hấp thu quá nhiều tinh nguyên đại địa trong linh mạch đại địa của Chính Dương Tông”, Đông Hoàng Thái Tâm nói rồi ngẩng đầu nhìn bầu trời.
“Chỉ vì hấp thu quá nhiều tinh nguyên đại địa mà khiến gương càn khôn nhân quả sáng lên. Thánh Chủ, lý do này không được thuyết phục cho lắm”, Phục Nhai hỏi dò.
“Ngươi có biết về lai lịch của linh mạch đại địa ở Chính Dương Tông không?”
“Ta không biết”, Phục Nhai lắc đầu.
“Đó là huyết mạch mà con của đại địa hoá thành, trải qua năm tháng mới hoá thành đại địa linh mạch”.
“Con của đại…đại địa?”, Phục Nhai thẫn thờ, “vùng đất này còn từng có con của đại địa sao?”
“Đó là việc rất lâu trước đây rồi”, Đông Hoàng Thái Tâm khẽ giọng nói: “Huyết mạch mà con của đại địa mang theo dung hợp với chúng sinh, Diệp Thành hấp thu quá nhiều tinh nguyên đại địa linh mạch nên trong cơ thể hắn cũng mang theo một phần huyết mạch đó, đây chính là lý do vì sao mà huyết mạch của hắn và Hạo Thiên Huyền Chấn hoà hợp”.
“Nói vậy thì lấy bất cứ một người nào ở Đại Sở thì cũng đều có thể hoà hợp với huyết mạch của Diệp Thành?”
“Đúng vậy”.