Có điều dù nghe Diệp Thành nói vậy nhưng Thái Hư Cổ Long lại ngó lơ, hắn vẫn nhìn thẳng vào Đông Hoàng Thái Tâm.
Thấy vậy, Diệp Thành chợt gãi đầu gãi tai, hắn nhìn Đông Hoàng Thái Tâm, mặc dù hắn không tán thành với thái độ này của Thái Hư Cổ Long nhưng vấn đề mà Thái Hư Cổ Long hỏi lại là vấn đề mà hắn cần đáp án.
“Hình như ngươi rất căm thù ta?”, Đông Hoàng Thái Tâm nhìn Thái Hư Cổ Long hỏi một cách ý tứ.
“Ta chỉ muốn biết đáp án”, Thái Hư Cổ Long lãnh đạm đáp lời, so với tên Diệp Thành kia mà nói thì hắn lại có phần cao ngạo.
“Muốn biết đáp án không phải không thể”, Đông Hoàng Thái Tâm nói tuỳ hứng, sau đó nhìn Thái Hư Cổ Long: “Nếu ngươi có thể trụ qua một chiêu của ta thì ta sẽ nói cho ngươi”.
“Nói lời giữ lời”, Thái Hư Cổ Long gằn lên, giây phút trước hắn còn đang đứng bên cạnh Diệp Thành nhưng giây phút sau đã như một bóng ma biến mất không thấy tăm hơi đâu. Những gì mà Diệp Thành có thể nghe chỉ là tiếng kiếm vang lên vút vút.
“Nhát kiếm bá đạo quá”, Diệp Thành kinh ngạc, một chiêu đỉnh phong của Thái Hư Cổ Long thực sự quá bá đạo, chỉ trong một nhát kiếm thôi nhưng lại mang theo sự biến hoá của hàng trăm loại bí thuật, nếu như là hắn thì chắc chắn không thể địch nổi đòn này.
Vút!
Khi Diệp Thành còn đang kinh ngạc thì nhát kiếm của Thái Hư Cổ Long đã đâm về phía cách Đông Hoàng Thái Tâm ba tấc.
Thế nhưng đúng lúc này, Đông Hoàng Thái Tâm lại khẽ giơ tay lên, cứ thế kẹp chặt vào thanh kiếm sắc lẹm kia, để mặc cho Thái Hư Cổ Long thiêu đốt sức mạnh long hồn mà không thể nào đâm thêm được nữa.
“Không phải Long Gia yếu mà vì bà ta quá mạnh”, Diệp Thành cau mày.
Hiện giờ hắn thực sự hiểu được lời của Nam Minh Ngọc Thu rồi, Huyền Hoàng năm xưa là vị Hoàng chí cao vô thượng của Đại Sở, đến ông ta cũng bị một chỉ đánh bay thì huống hồ là Thái Hư Cổ Long mới ở cảnh giới Chuẩn Thiên.
“Tu vi của bà ta chí ít cũng phải ở cảnh giới Đại thánh, thậm chí còn cao hơn cả tiền bối Khương Thái Hư”, Diệp Thành lẩm bẩm, sức mạnh của Đông Hoàng Thái Tâm khiến hắn kinh sợ, hắn thậm chí không biết thiên chiếu có tác dụng với bà ta hay không.
“Mẹ kiếp, đúng là không dễ đụng vào”, Diệp Thành gãi đầu, sự chèn ép về sức mạnh tuyệt đối khiến hắn không còn cách nào khác.
Roẹt!
Diệp Thành vừa dứt lời thì Thái Hư Cổ Long vừa sát phạt ở bên cạnh hắn chưa lâu đã bay đi.
Ôi!