“Chao ôi sếp Vương, giờ này mà chị vẫn còn ở trung tâm thương mại à? Đúng là tận tâm tận lực quá” Người đàn ông trung niên chủ động chào hỏi người phụ nữ trung niên.
Người phụ nữ trung niên được gọi là tổng giám đốc Vương chẳng buồn ngó ngàng tới ông ta, mà cung kính đi đến trước mặt Lâm Ngữ Lam, chào hỏi: “Tổng giám đốc Lâm, anh Trương”
“Chuyện thế nào thì chị tự xem video theo dõi đi, tôi cần một lời giải thích hợp lý, nếu không ngày mai chị hãy tự đệ đơn xin từ chức đi” Lâm Ngữ Lam lạnh lùng nói với tổng giám đốc.
Vương, sau đó ôm cánh tay Trương Thác, quay đầu rời đi.
Tổng giám đốc Vương chấn động, cúi đâu không dám ngẩng mặt lên. Mãi tới khi Lâm Ngữ Lam đã đi xa, tổng giám đốc Vương mới dáng ngẩng đầu.
Thái độ của tổng giám đốc Vương khiến người đàn ông trung niên nghi hoặc hỏi: “Sếp Vương, cô ta là ai vậy?”
“Không ai hết” Tổng giám đốc Vương lắc đầu.
“Con ả đó giỏi làm màu thật” Cô gái trẻ tuổi bên cạnh người đàn ông trung niên bĩu môi: “Còn trẻ tuổi mà ăn nói già đời, làm cứ như mình là quản lý cấp cao của Nhất Lâm ấy”
“Yên tâm, cô ấy không phải là quản lý cấp cao của Nhất Lâm” Tổng giám đốc Vương lắc đầu: “Cô ấy chỉ là chủ tịch của Nhất Lâm mà thôi”
Cô ấy chỉ là chủ tịch của Nhất Lâm mà thôi!
Người đàn ông trung niên và cô gái trẻ tuổi vốn còn đang đầy mặt khinh thường, nghe thấy tổng giám đốc Vương nói xong thì đều sửng sốt.
Chủ tịch của Nhất Lâm?
Khi người đàn ông trung niên còn chưa tỉnh táo lại từ lời nói của tổng giám đốc Vương thì bà ấy lại nói: “Ngay cả chủ tịch của Nhất Lâm mà anh cũng đe dọa được, xem ra ngôi miếu nhỏ này đã không thể chứa được anh. Từ giờ trở đi, anh hãy tự giác rời đi, chiếc xe mà công ty phân phối cho anh sẽ bị thu hồi ngay trong đêm nay. Dựa theo yêu cầu, căn nhà phúc lợi cũng sẽ có người thu hồi lại. Tôi cũng sẽ đăng tin thông báo hành vi của anh trong ngành nghề. Thân là bạn lâu năm, tôi cho anh một lời đề nghị”
Tổng giám đốc Vương nhìn chăm chú vào người đàn ông trung niên, sau đó nói: “Đổi nghề đi. Anh không thể tiếp tục lăn lộn trong nghề này được nữa đâu”
Người đàn ông trung niên hoàn toàn ngây người. Đến lứa tuổi này, ông ta đã liều mạng bao nhiêu năm mới lấy được chút thành tích trong nghề này, bây giờ lại kêu ông ta đổi nghề? Vậy thì khác nào lấy mạng của ông ta?