“Cô ấy tên là gì nhỉ? Là vợ chăng? +80”
“Nhan sắc vạn người mê +409, tôi nghĩ ra tên cho con tôi luôn rồi.”
”Tôi mới xem một đoạn vid trên douyin, thật sự rất đẹp. Đẹp như công chúa xé sách bước ra vậy, à không! Chính là tiên tử trong truyền thuyết.”
Khúc Yên nhìn rồi nhíu mày, đột nhiên Bạc Kiêu tag cô vào. Số lượng người theo dõi cô đột ngột tăng đến mức choáng váng, lượt tim, lượt bình luận và lượt chia sẻ cũng nhảy số tăng lên.
Chỉ trong một đêm thôi mọi người đều biết Khúc Yên là con gái của Ôn Thành Uy.
Trên Weibo cô chỉ đăng một tấm ảnh là lần đi phố ăn vặt cùng Thẩm Tây Thừa trong đêm đầu lễ Quốc Khánh, bức ảnh là lúc Khúc Yên chụp cùng cây hồ lô của một gian hàng, nhìn vào ống kính cười tươi như hoa.
Thế mà thật sự tấm ảnh đó lượt tương tác đột nhiên tăng lên vô số lần.
Tiếng chuông di động cô cứ reo inh ỏi, Khúc Yên bật chế độ không làm phiền rồi nhắn cho Thẩm Tây Thừa.
Khúc Yên gửi cho anh một đoạn ghi âm giọng mình : Chú Thẩm, có rất nhiều người vào Weibo em khen em lắm nha, anh có muốn xem không?
Thẩm Tây Thừa nhanh chóng trả lời : Xem rồi
Khúc Yên : Hôm nay anh có đi đâu không?
Thẩm Tây Thừa : Không
Khúc Yên đọc xong thấy anh có chút lạ, cô gọi điện cho anh.
Khi kết nối cuộc gọi anh vẫn giữ im lặng, Khúc Yên nghe thấy tiếng thở đều đều của anh truyền qua loa mình.
Cô mím môi, ầm ừ hỏi :”Nay anh không vui hả?”
”Ừ.”
Cô hỏi :”Có chuyện gì vậy?”
Từ đầu dây bên kia truyền tới giọng trầm thấp của anh, như là đang trách cứ :”Tại sao không đăng ảnh có hình tôi?”
Cô nhíu mày :”Đăng ảnh? Ảnh nào?” Sau đó như đã hiểu ra cô “à” một cái, âm sắc kéo dài làm anh càng khó chịu hơn.
Cô ngậm viên kẹo trong miệng, thản nhiên đáp :”Không phải là chưa đến lúc sao? Em sợ anh mắng em đăng lung tung.”
Cô nghe được hơi thở nặng nề của Thẩm Tây Thừa, dù cô không nhìn thấy biểu cảm của anh nhưng cũng đã đoán ra nó tệ tới mức độ nào.
Anh dè thấp giọng, hỏi :”Em muốn tạo phản?”
”Không có không có, em không dám đâu.” Bị anh hỏi thế cô rất nhanh đã giải thích.
Anh nói :”Em tự đọc bình luận xem xem có tạo phản không!”
Khúc Yên bĩu môi lật đật ngồi dậy lấy laptop, lẩm nhẩm trong miệng :”Lại lên cơn gì nữa không biết?”
Anh tức giận nói :”Em nói ai lên cơn? Muốn tôi trong đêm lái xe đến tận nhà em không?”
Cô vội biện hộ :”Đâu? Em nói mấy người bình luận bậy bạ mà. Không biết lên cơn gì mà bình luận kiểu này làm Thừa Thừa nhà em tức giận, quá đáng.”
Anh cười lạnh :”Đọc lên, họ bình luận cái gì?”
Thật ra Khúc Yên vẫn còn đăng nhập vào Weibo của mình, ầm ừ vài cái vào trang cá nhân lướt bình luận tình kiếm thông tin.
Toàn là khen cô xinh, rồi chúc cô lễ Quốc Khánh vui vẻ mà nhỉ? Ông Thẩm này nửa đêm quên uống thuốc động kinh à?
Lướt một lúc cô thấy một bài bình luận nằm ở phía cuối.
”Xinh đẹp thật sự, nhưng mà rất giống một bạn nữ trong trường của tôi. Tôi học ở Nhất Trung, nghe bảo cô ấy chưa có bạn trai chắc tôi cũng còn cơ hội mà nhỉ?”
Khúc Yên đọc xong, liền hiểu mọi chuyện.