Lúc này, Lục Nguyên Thông rất lo lảng, Lục Xuyên cũng vậy.
Ban đầu, sau khi hai cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong bên cạnh Trương Quỳnh bị giết, bọn họ còn rất vui mừng, cho rằng sau này nhà họ Lục có thể có cơ hội nắm lấy Ninh Châu.
Nhưng sau khi bình tĩnh, bọn họ suy nghĩ kỹ mới ý thức được chuyện này không hề đơn giản.
Nhà họ Trương và nhà họ Lý là hai gia tộc lớn hàng đầu ở Ninh Châu, vấn luôn tranh vị trí đứng đầu Ninh Châu. Nếu nhà họ Trương có cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong từ trước, đừng nói là hai người, cho dù chỉ một người cũng đã tiêu diệt nhà họ Lý từ lâu, đâu cần phải chờ tới bây giờ?
Vậy chỉ có thể nói rõ hai cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong này không phải là cao thủ nhà họ Trương.
Mà hai bố con Lục Nguyên Thông và Lục Xuyên vần cho rằng cao thủ thần bí ra tay trước đó là người âm thầm bảo vệ Dương Thanh.
Bất kể Dương Thanh có thể đối phó được với thế lực phía sau nhà họ Trương hay không, bọn họ tin tưởng thế lực đó vẫn sẽ đối phó với anh, tới lúc đó cao thủ phía sau anh tuyệt đối không bỏ qua cho đám người này.
Cho nên bọn họ nghĩ Dương Thanh là người duy nhất có thể cứu được nhà họ Lục.
“Hai cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong?”
Lục Tỉnh Tuyết hoảng sợ. Trong thế giới của cô ta, ông Tề với thực lực Vương Cảnh trung kỳ đã là người rất mạnh rồi.
Gô ta chưa từng gặp cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ, cũng chỉ nghe nói nhà họ Lý và nhà họ Trương có.
Nhưng bây giờ Lục Nguyên Thông lại nói hai cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong do Trương Quỳnh dẫn đến vừa bị một cao thủ thần bí giết chết.
Mục Thiên Thiên cũng chấn động, thật lâu sau mới không nhịn được nói: ‘Cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong mạnh tới mức nào? Không ngờ người lợi hại như thế lại bị giết chết.”
Dương Thanh bình tĩnh nhìn về phía Lục Nguyên Thông nói: “Ông yên tâm, nếu nhà họ Lục thật sự gặp nguy hiểm, cháu sẽ ra tay!”
“Ha ha, được, vậy cảm ơn cháu!”
Lục Nguyên Thông kích động, vội vàng nói cảm ơn.
Chỉ cân Dương Thanh băng lòng ra tay, nhà họ Lục chắc chắn có thể đối phó được với thế lực phía sau Trương Quỳnh. Đến lúc đó, bọn họ lại có cơ hội đứng đầu Ninh Châu.