Nói xong, Hứa Phong liền cúp điện thoại.
Vu Phóng vẫn còn hơi lưỡng lự, bởi vì hẳn cảm thấy có chút không bình thường, Giang Ninh dễ bị bắt nạt vậy sao?
Nếu như vậy, nhà họ Kim và họ Vu nhà hắn đâu đến nỗi bị động như vậy.
Nhưng gã cũng nhận được tin tức, không chỉ Hứa Phong ra tay, mấy đại lão trên tỉnh cũng có chút động tĩnh, toàn bộ đều chỉ về phía Đông Hải.
“Đây là đang muốn bao vây Đông Hải à”
Vu Phóng nói ra suy đoán của mình.
Nếu như chỉ có một mình Hứa Phong, vậy thì hắn sẽ cẩn thận hết mức, còn không dám tiến vào Đông Hải, dẫu sao Giang Ninh cũng đã cảnh cáo hắn, người của nhà họ Vu chỉ cần dám vào Đông Hải, hắn sẽ khiến cho nhà họ Vu biến mất hoàn toàn.
Nghĩ đến đây, Vu Phóng lúc này trong lòng không nhịn được rùng mình một cái, lúc đầu hắn muốn thu thập.
người này về dưới trướng để bán mạng cho mình, nhưng không ngờ anh lại bá đạo như vậy.
“Ra tay!”
Vu Phóng quyết định, nếu để muộn thì ngay cả cơ hội lóc xương rút gân Giang Ninh cũng không còn.
Mấy đại lão ở trên tỉnh đồng loạt ra tay, đừng nói Giang Ninh, cho dù là bất cứ người nào cũng khó mà chạy trốn nổi.
Hắn lập tức đi bố trí, khiến cho mấy công ty dưới danh của nhà họ Vu bắt đầu bao vây tứ phía tập đoàn Lâm thị, không lật đổ tập đoàn Lâm thị thì hắn nuốt không trôi cục tức này.
Đợi lúc tập đoàn Lâm thị sụp đổ rồi, Lâm Võ Chân đến quỳ trước mặt hắn cầu xin, có lẽ Giang Ninh đã chết trong tay đám đại lão kia.
Đáng tiếc, Giang Ninh không thể tận mắt nhìn thấy gã chà đạp vợ của anh rồi.
Chẳng bao lâu sau, mấy công ty của nhà họ Vu ngang nhiên công kích tập đoàn Lâm thị, không chỉ là thủ đoạn thương nghiệp bình thường, mà còn chèn ép, đánh lén sau lưng, chẳng từ một thủ đoạn nào.
Chỉ cần phá hoại chuyện làm ăn của tập đoàn Lâm thị, bọn họ dám làm tất cả, liên tiếp phá hai ba chuyện đàm phán hợp tác của Lâm thị.
Lâm Văn có hơi bất ngờ, những ngày tháng qua việc làm ăn luôn rất suôn sẻ, trên tỉnh cũng không có ai ngáng chân, nhưng bỗng nhiên xuất hiện một số chuyện khiến ông hơi tức giận.
“Chủ tịch, mấy hạng mục này đều là trọng điểm chúng ta bố trí ở trên tỉnh, Lâm thị muốn tiến ra khỏi Đông Hải, đặt chân ở trên tỉnh và toàn tỉnh Thiên Hải, thì mấy hạng.
mục này rất quan trọng”
Quản lý cấp cao phụ trách hạng mục vẻ mặt phẫn nộ: “Nhưng có người ác ý phá giá cố ý phá hoại chúng ta, chúng ta có thể nhờ pháp luật cáo buộc bọn họ tội cạnh tranh không công bằng”