– Đùng…….. Đùng…… Đùng…….. !!!
– Đại ca Lôi Văn đến rồi !!!
– Dùng Long khí mở ra Khí giáp hộ thuẫn đi !!!
– Được !!! Vì đại ca !!!
– Ta tin Thiên Vũ huynh đệ !!!
– Ya………. !!!
– Xoẹt…….. !!!
– BÙM !!!
– Thiên Vũ !!!
– Thiên Vũ ca ca !!!
– Hahahahaha !!! Đây là thiên tài mà ngươi đã đề cao sao ???? Còn chẳng chịu nổi một đạo Lôi Văn nữa cơ chứ đúng là nực cười mà hahahaha !!!
– Viu !!!
– Bốp !
– Tên khốn kiếp nào dám đánh lén ta ???
– Xin lỗi nhé lão già ngu ngốc kia đại ca của bọn ta đương nhiên không đơn giản rồi đạo Lôi Văn đó phải giáng thẳng xuống vị trí của viên Linh Đan thì mới có thể là một viên Linh Đan hoàn chỉnh chưa gì lão đã dám nói đại ca của ta chết lão chán sống rồi phải không hả ???
– Đủ rồi Thành Hải ngươi bớt ồn ào đi .
– Thả ta ra ta phải xử lão già đáng ghét đó !
Mập mờ trong đám khói đó một tía ánh sáng nhỏ bé lóe lên trong làn khói kia Thiên Vũ kiêu ngạo lên tiếng .
– Thái Vinh trưởng lão ông đừng có quên cá cược của ta và ông lần này ta thắng chắc rồi !
– Ngươi……….
– Ngươi tính trốn sao ???
– Viên Linh Đan này của ta làm ra là dành cho một người duy nhất hi vọng người đó sẽ dùng nó để tu luyện .
Mỉm cười trước thành quả của mình rồi Thiên Vũ giơ cao viên Linh Đan đó lên Linh Sắc rực rỡ tuyệt đẹp đó cùng với Văn Tự trên viên Linh Đan đó đang chuyển động đó đã khiến cho tất cả mọi người một phen chết lặng rồi bùng nổ reo hò cổ vũ không ngớt lời .
– Vù……….. !!!
Cơn gió khẽ thổi viên Linh Đan đó được đưa đến tận tay Long Hoàng .
– Viên Băng Tâm Thanh Hoa đan này ta thay Tuyết Băng nhận lấy nó ngươi cũng rất có tài đấy tiểu tử !
– Đa tạ Long Hoàng đã quan tâm tiểu bối !
– HẢ ????? ( đồng thanh )
– Đại ca làm viên Đan đó cho Tuyết Băng Long Nữ sao ??? Ghen tị với bọn họ quá !
– Ồn quá !
– Bộp !
Long Hoàng nhanh chóng đưa viên Linh Đan đó cho Tuyết Băng mỉm cười rồi nói .
– Phần quà nho nhỏ của con trai ta dành tặng cho con đấy Tuyết Băng .
– A , vâng con cảm ơn người sư…….
– Hử ????
– M….. Mẫu thân !!!
Tuyết Băng lúng túng ngưỡng ngừng gọi .
– Bẩm , Long Hoàng tất cả các thí sinh tham gia đã hoàn thành cuộc thi của mình có nên lược bớt vài người không ạ số lượng vượt quá nhiều hơn so với dự kiến ban đầu ?
– Tùy ý ngươi tả không muốn can thiệp quá sâu vào mấy cái chuyện như thế này .
– Đệ tử hiểu ạ ! Tất cả những người đã hoàn thành việc tu Đan và có ít nhất một Lôi Văn sẽ được tính là thông qua và Linh Sắc cũng phải từ Nhị Sắc trở lên .
– Woao !!! Vậy chúng ta chẳng phải đã vượt qua được rồi hay sao thật tốt quá rồi !!!
Thành Hải hí hửng sung sướng chạy nhảy tung tăng đến chỗ của Thiên Vũ cười cười nói nói vui vẻ .
– Rầm !
– Tại sao ta lại thua chứ ??? Rõ ràng ta ưu tú hơn tên đó rất nhiều vậy mà lại thua khi để đệ tử mà ta tâm đắc nhất của ta ra đấu chứ rốt cuộc là chuyện này là sao ???
– Thái Vinh , ngươi đang cảm thấy sợ rồi sao ??? Hay nói đúng hơn là không thể nào tin vào mắt của mình rằng đệ tử ưu tú của mình lại thua một kẻ mà chính ngươi đã coi thường trước đó ???
– Coi như ngươi may mắn lần này lần sau ts tuyệt đối không thua kì hạn thi đấu là 3 ngày bọn ta vẫn còn cơ hội .
Khi cuộc thi đấu kết thúc Thiên Vũ nhanh chóng đi đến thư phòng của Tuyết Băng để gặp nàng ấy thì đi được nửa đường gặp được Chi Hạ .
– Vũ ca , đã lâu rồi mới gặp lại được huynh !
– Chi Hạ ? Hóa ra muội đi cùng với Tuyết Băng sao ??? Có chuyện này ta muốn nhờ muội giúp !
– Chuyện gì vậy ??? Chi Hạ ghé sát tai nghe Thiên Vũ nói rồi gật đầu đồng ý .
– Muội biết rồi muội sẽ đi chuẩn bị giúp huynh chờ muội nhé !
– Ừm !
Một lát sau ,
– Ủa , thư ???
Tuyết Băng tiến đến nơi đặt lá thư đó thì bất giác cánh cửa phòng đột nhiên đóng lại khiến cho nàng ấy giật mình .
– Rầm !
– Để nàng phải chờ đợi suốt 3 năm qua rồi Tuyết Băng nàng vẫn sống tốt chứ ???
Thiên Vũ nhẹ nhàng kéo Tuyết Băng lại gần mình nhẹ nhàng chạm vào đôi má đáng yêu kia nhẹ nhàng nói .
– Muội có thể đợi huynh mà bao lâu cũng được vì muội tin huynh nhất định sẽ đến tìm muội mà !!!
– Ngốc quá 3 năm với người khác thì chẳng là gì cả nhưng đối với ta thì nó lại quá lâu khiến cho ta cảm thấy lạc lõng cô đơn suốt những năm tháng qua mà không có muội ở bên .