Cô ngồi xuống chiếc ghế đối diện với anh, chờ anh làm việc.
Một lúc xong, dường như đã xong, anh gập máy tính lại, nhìn lên thấy người vào là cô, anh liền hỏi:
– Em đến đây có gì không?
– Sao vậy, không có chuyện gì em không thể đến sao? Em là vợ mà không thể đến phòng làm việc của chồng mình sao?_ cô hỏi ngược lại.
– Không, ý anh không phải vậy_ anh giải thích.
– Mẹ kêu chúng ta về nhà ăn cơm, còn có ông nội có chuyện muốn nói với chúng ta_ cô nói sơ qua một lượt những gì mẹ anh đã nói.
– Chờ anh một chút rồi chúng ta sẽ đi_ anh nói với cô, tay thu dọn laptop và tài liệu trên bàn cho vào cặp táp.
– Xong rồi, chúng ta đi thôi.
Anh đứng lên, đi vòng qua bàn làm việc đứng trước mặt cô, đưa tay ra cho cô nắm.
– Đi thôi.
Cô nhìn tay anh đang giơ ra trước mặt mình nhưng không nắm chỉ nhìn sau đó tự mình đứng dậy đi lướt qua anh tiến về phía cửa.
Hai người cùng nhau xuống bãi đỗ xe, lên xe đến nhà chính Lâm gia.
Nhà chính nằm ở ngoại ô thành phố X, từ trụ sở của Lâm thị tới đó mất ít nhất 2 tiếng không tính thời gian kẹt xe.
Hôm nay hai người trở về đúng lúc tan tầm nên đường tắc đến mức không nhúc nhích được, nãy giờ đã 10p mà xe mới chỉ nhích được vài xen-ti-mét.
Trên xe hai người không ai nói một lời, cô chăm chú nghịch điện thoại còn anh thì nhìn chăm chăm vào dòng xe đông nghẹt phía trước. Nhiều lúc muốn mở miệng nói với cô vài câu nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu. Nghĩ mãi cũng tìm được đề tài nói chuyện, anh hỏi cô:
– Bé con không làm em mệt chứ?
– Hả??? _ đang chăm chú nghịch điện thoại không nghĩ anh sẽ nói chuyện với mình, cô giật mình hỏi lại.
– Đứa bé, không làm em mệt chứ?_ anh lặp lại câu hỏi.
– Anh nhìn không phải biết rồi sao?_ cô hỏi ngược lại anh.
– Em rất tốt, rất khoẻ, không yếu đuối như cô tình nhân bé bỏng của anh đâu._ cô nói tiếp.
Biết cô nói khẩy mình, anh không nói gì thêm chăm chú vào việc lái xe.
Mất gần 3 tiếng rưỡi hai người mới về đến nhà chính, xe vừa đỗ ở sân mẹ anh đã ra đón hai người.
– Sao hôm nay đi lâu vậy? Kẹt xe sao?_ bà hỏi hai người.
– Dạ, hôm nay đúng giờ tan làm nên đường đông hơn mọi khi_ cô trả lời bà.
– Được rồi, mau vào nhà_ bà nói rồi nắm tay cô dắt vào nhà.
Anh nhìn hai người phụ nữ một người là mẹ, một người là vợ, một trước một sau vào nhà bỏ mình lại phía sau mà thầm thở dài.
Anh theo hai người vào trong, Lâm lão gia đang ngồi ở sofa chờ hai người.
– Ông nội_ hai người lên tiếng chào.
– Đã về rồi thì mau vào ăn cơm thôi, để đồ ăn nguội sẽ không ngon.
Ông cụ Lâm nói rồi đi vào phòng ăn trước, ba người lối bước theo sau.