“Vậy em nói hết đoạn sau đi, tôi muốn nghe thử một chút xem em định nói gì”
Anh cố ý làm khó Hứa Minh Tâm, đương nhiên rõ ràng không có ý muốn buông tha cho cô nhóc thú vị này.
Đầu của Hứa Minh Tâm lập tức phình to.
Phải ca tụng công đức của cậu ba nhà họ Cố?
Cho dù cô học ngữ văn có tốt thế nào thì lúc này cũng khó tìm được từ ngữ thích hợp để tả về anh!
Cô nghẹn hồi lâu mới mở miệng nói “Ngài cao lớn mạnh mẽ, cơ bắp rẳn chắc, rất có cảm giác an toàn”
“Tỉ lệ cơ thể của ngài rất hoàn hảo, chính là một cái móc treo quần áo điển hình “Ngài còn rất giỏi nữa..”
Cô nói xong lời cuối cùng, nghĩ mãi cũng không tìm được điểm tốt nào nữa, trong lòng.
thấp thỏm không yên, nói năng cũng bắt đầu lộn xộn.
Cố Gia Huy dù bận như vẫn giữ thái độ ung dung, bình thản, cúi người ghé sát vào mặt cô.
Hứa Minh Tâm hoảng sợ vội vàng lui về phía sau nhưng lại bị anh ôm eo, cánh tay anh khỏe kinh khủng, cô không thể tránh thoát được.
Môi mỏng của anh ghé sát vào bên tai cô, hơi thở nóng bỏng chui vào màng nghĩ khiến người cô khẽ run lên.
Giọng nói dễ nghe của Cố Gia Huy truyền tới, giọng nói mang theo sự trêu đùa: “Tôi có giỏi hay không không phải em cũng biết rồi sao?”
Hứa Minh Tâm nghe thấy câu nói mờ ám thế này, máu toàn thân dồn hết lên mặt, gương mặt cô đỏ bừng, vành tai cũng đỏ rực như có thể tích ra máu.
Cố Gia Huy há miệng cắn nhẹ một cái lên vành tai cô.
Hành động này của anh như là đang trừng phạt, anh cần không đau nhưng cũng đủ để khiến cô căng thẳng.