Nghe lời của Thần Đồ, hắn cũng ý thức được pháp trận không gian siêu cấp của mình có tác dụng cực lớn đối với Hằng La Thương Hội, có lẽ sử dụng điều kiện này để đổi lấy một cái Tinh Đế Lệnh với Ngả Âu hội trưởng.
Mặc dù Tinh Đế Lệnh là thứ của Đại Đế để lại, nhưng dù sao nó không có tác dụng gì lớn, tin tưởng Ngả Âu hội trưởng chỉ cần đủ sáng suốt, vậy nên biết lấy bỏ thế nào.
Huống chi, trong tay Dương Khai còn có Luyện Tinh Quyết mà hắn muốn có được!
Nghĩ vậy, trong lòng Dương Khai chắc chắc, cảm thấy Tinh Đế Lệnh của Hằng La Thương Hội nhất định phải chuyển sang họ Dương.
Thậm chí cả chiếc Tinh Đế Lệnh của Kiếm Minh, cũng có thể dùng phương pháp này để đổi lại.
Tuy rằng Kiếm Minh không kinh doanh khắp thiên hạ như Hằng La Thương Hội, nhưng trong tay cũng quản lý rất nhiều hành tinh tu luyện, có thể dùng pháp trận không gian siêu cấp kết nối những hành tinh này, vậy khẳng định sẽ cao tầng Kiếm Minh đồng ý với điều kiện của Dương Khai.
– Chuyện này không thành vấn đề, nhưng cha ta không phải dễ đối phó, cẩn thận đến khi đó ngươi bị hắn chém cho một vố. Thần Đồ cười hắc hắc.
– Ta sẽ cẩn thận.
– Chuyện này không thể chậm trễ, mau bố trí đi, lão phu sớm muốn nhìn thấy pháp trận không gian siêu cấp sinh ra! Ba Hạc thúc giục.
Dương Khai gật đầu, không chần chờ nữa, bảo mọi người cách xa một chút, bắt đầu kiểm kê nguyên vật liệu, bắt tay bố trí pháp trận không gian siêu cấp.
Chuyện này không phải mới làm một hai lần, Dương Khai đã sớm thuần thục.
Chỉ thấy các loại nguyên vật liệu quý giá dung hợp trên tay hắn, hình thành những hình dạng khác nhau, chỉ vài ngày, trận cơ to lớn đã xuất hiện, sau đó mọi người cảm giác những năng lượng thần kỳ bắt đầu xoay quanh người Dương Khai, hắn đang dùng thần niệm khắc gì đó trên trận cơ.
Toàn bộ quá trình nhìn rất nhàm chán, bởi vì mọi người ở đây đều không tinh thông đạo lý trận pháp.
Hơn nữa, cho dù là đại sư trận pháp tới đây, cũng chưa chắc nhìn ra dấu tích gì.
Dù sao Dương Khai dùng lực lượng không gian khắc vẽ trận đồ, người ngoài không thể nhìn lén được.
Nhưng bởi vì đang chứng kiến kỳ tích kinh thế diễn ra, cho nên không ai có vẻ nhàm chán, đều lặng lẽ đứng chờ.
Từng khối Không Linh Tinh bị lực lượng vô hình kéo đi, vỡ thành phấn vụn, dung nhập vào trong trận cơ.
Ba Hạc lẳng lặng quan sát, phát hiện mấy ngày qua Dương Khai tiêu tốn nguyên vật liệu có tổng giá trị 100 triệu thánh tinh, mà đây chỉ là bố trí một cái pháp trận!
Nhìn toàn Tinh Vực, đó cũng là con số khổng lồ.
Nhưng nghĩ tới tác dụng của pháp trận, Ba Hạc liền bình thường.
Chờ đến ngày thứ 5, pháp trận đã thành hình, Dương Khai quan sát một hồi, cũng không hài lòng, sau đó lấy ra Không Linh Tinh trong Thất Lạc Chi Địa.
Không Linh Tinh sinh ra trong khe nứt hư không là thứ thuần khiết nhất, mạnh gấp ngàn vạn lần những thứ Ba Hạc đem tới.
Những khối Không Linh Tinh vỡ tan, hóa thành phấn dung nhập vào pháp trận, thoáng cái làm cho pháp trận biến hóa khác thường, nhìn vào, pháp trận như một đoàn hư không, muốn cắn nuốt tất cả.
Dương Khai bắt đầu kết thúc.
Lại qua một ngày, mới hoàn thành toàn bộ!
Mọi người vẫn chờ đến 6-7 ngày, nhìn thấy Dương Khai như đã hoàn tất, mới đi lên.
– Thứ này… thật là dùng được? Dục Hùng vây quanh pháp trận không gian siêu cấp, hỏi: – Có thể truyền tống đến hành tinh tu luyện xa cỡ nào?
– Có thể trực tiếp truyền tống chỗ tông môn của ta trên U Ám Tinh. Dương Khai cười khẽ. – Về phần xa cỡ nào, ta không nói rõ được, nhưng ngươi tự mình xuyên qua hư không, có lẽ phải tốn 4-5 năm.
– Hít…
Dục Hùng hít một hơi lạnh.
Mấy người Ba Hạc cũng tràn ngập chấn động.
4-5 năm, đủ cho bất cứ võ giả nào bế quan tìm hiểu công pháp, tu luyện bí thuật, luyện hóa bí bảo, hiện tại lại chỉ đi ngang bằng một tòa pháp trận, chuyện này quả thật làm người ta khó tin.
– Có muốn thử không? Dương Khai mỉm cười hỏi.
– Thử, đương nhiên phải thử!
Dục Hùng như không sợ chết, trực tiếp đứng vào giữa pháp trận.
– Lão phu cũng đi. Ba Hạc bình thản đi vào.
– Dẫn ta theo. Thần Đồ cũng nhảy ra.
– Nhị công tử! Lê Nặc cả kinh, muốn ngăn cản, lại bị Thần Đồ trừng mắt đẩy về.
– Yên tâm đi, sẽ không nguy hiểm, dù có truyền tống sai lầm, ta cũng có thể dẫn bọn họ về từ hư không. Dương Khai cười tự tin, lại lấy ra vài món nguyên liệu, bắt đầu luyện chế.
Một lát sau, đã làm xong, là một cái lệnh bài.
– Đây là gì? Ba Hạc khó hiểu nhìn lệnh bài trên tay Dương Khai.
– Truyền tống lệnh! Dương Khai giải thích: – Phàm là pháp trận không gian do ta bố trí, nhất định phải cầm theo truyền tống lệnh được ta luyện chế riêng, bằng không sẽ bị đẩy vào trong hư không vô tận.
Ánh mắt Ba Hạc sáng ngời, nhanh chóng hiểu ra, bội phục nói: – Ngươi suy nghĩ chu đáo!
Pháp trận không gian siêu cấp, chẳng những có thể để cho mình thuận tiện, nhưng cũng tiện lợi cho kẻ địch. Nếu có một ngày, kẻ địch mượn thứ này đánh thẳng vào nhà, vậy thì cực kỳ không ổn.
Nhưng có truyền tống lệnh tồn tại, vậy tai họa ngầm này đã bị loại bỏ.
Trừ khi kẻ địch có thể gom góp được số lượng lớn truyền tống lệnh.
– Đứng vững. Dương Khai quát khẽ, vung tay, trăm khối thánh tinh đặt vào những chỗ lõm trên trận cơ, sau đó toàn bộ pháp trận hấp thu lực lượng thánh tinh bắt đầu vận chuyển.