Chuyện ngày đó cũng khó nói thành lời được.
Cô nói buồn ngủ, anh hâm nóng một ly sữa tươi cho cô, sau đó rời đi.
Đến nửa đêm, đột nhiên cô bị đau bụng đến mức khó kìm được, đau đớn lăn qua lăn lại trên giường.
Cô cảm thấy có chút luồng ấm nóng.
Bà dì! Bà dì đột nhiên đến. Hôm nay cô lại còn ăn rất nhiều cua, đúng là muốn chết mà.
Cô đau đến mức không còn sức lực, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, mồ hôi lạnh đầm đìa.
Cô lăn từ trên giường xuống, muốn nhờ ai đó đi mua cho cô chút thuốc.
Nhưng đêm tối thế này thì biết tìm ai đây?
Như thường lệ cô chỉ có thể đến phòng Nguyên Doanh tìm anh cầu cứu, Nguyên Doanh không nói nhiều đi đến tiệm thuốc mua đường đỏ và thuốc giảm đau.
Nhưng cô đã uống thuốc mà vẫn không thấy khá hơn.
Anh không ngừng xoa bụng cho cô, giúp cô thư giãn để bớt đau. Cố Ngọc Vy không còn một chút sức lực nào, cánh môi nhợt nhạt yếu ớt, nói đứt quãng. “Sớm biết… Đã nghe lời anh.”
“Nhưng em không chịu nghe, bây giờ thì khổ rồi.”
“Bây giờ anh không cần nói với em những lời vô ích này đâu..”
“Uống nhiều nước nóng một chút, có thể giảm bớt một chút.”
“Anh có biết… Lúc con gái đến ngày, chỉ muốn nghe người con trai nói câu gì nhất không?”
“Anh biết, mấy cô gái các em không thích nghe câu “uống nhiều nước nóng”, nhưng uống nước nóng rất có tác dụng, có thể làm ấm dạ dày, thư giãn thần kinh…”
“Im miệng, em là bác sĩ, em còn cần anh nói cho em biết những cái này hay sao? Anh thế mà lại dỗ em uống!”
Cố Ngọc Vy đau gần chết, nhưng Nguyên Doanh vẫn ngồi bên cạnh thao thao bất tuyệt. Rốt cuộc anh không cần vợ nữa đúng không?
Muốn cô bị chết khát sao?
Cô vốn không còn sức lực để đứng lên, Nguyên Doanh muốn đỡ cô dậy nhưng lại bị cô từ chối.
“Đừng, đừng động vào em, rong huyết rồi..”
“Đây chỉ là hiện tượng sinh lý bình thường của phụ nữ, em ăn nhiều đồ có tính hàn, nên mới dẫn đến việc đau bụng… Anh biết em không thích nghe, anh bớt nói lại. Em đừng đứng lên, làm sao bây giờ?”
“Em… sao em biết được, anh nghĩ cách đi.”
Nguyên Doanh thấy cô chật vật như vậy, trong lòng cũng cuống lên.
Mỗi lần Cố Ngọc Vy đến kỳ kinh nguyệt đều rất đau đớn, trong bộ đội rất ít nữ, hơn nữa quân nhân nhiều như vậy, đau đầu sổ mũi đều cần phải quan tâm. Bận rộn cả ngày, cơ bản cũng không kịp nghỉ ngơi.
Cô mỗi lần đến tháng nhưng cũng rất liều mạng, bình thường vẫn cùng anh làm hết ca phẫu thuật này đến ca phẫu thuật khác.
Đau bụng kinh cũng ngày càng nghiêm trọng, bây giờ lại càng khủng khiếp hơn.
Ngay lúc anh nghĩ mãi không ra, suy nghĩ một chút, không hề do dự, uống một ngụm nước nóng, cúi xuống hôn thẳng lên cánh môi mỏng của cô.
Cả người Cố Ngọc Vy chợt cứng lại, cũng không giãy dụa nữa, trong nháy mắt đã yên tĩnh.
Dòng nước ấm không ngừng được truyền sang, lặp đi lặp lại mấy lần.
Cơn khát của cô cuối cùng cũng được giải quyết.
Chỉ là…
Hình như cô phát hiện ra cái hôn này rất có hiệu quả, thế mà lại bớt đau.
“Chuyện đó… Nguyên Doanh, anh hôn em một lần nữa đi.”
“Em vẫn muốn uống nước sao?”
“Không, anh chỉ cần hôn em, cái này giống như thuốc giảm đau…” Cố Ngọc Vy ngạc nhiên nói.
“Em nói cái này không khoa học chút nào.”
“Ôi chao… Đau quá, thật sự rất đau…”
Cố Ngọc Vy lại bắt đầu đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, đau đến mức lăn lộn.
Nguyên Doanh thấy cô nhíu chặt lông mi, bất lực.
Phụ nữ đau bụng kinh, cho dù anh là bác sĩ giỏi thì cũng chỉ biết bó tay.
Nhìn thấy cô thống khổ như vậy, anh không dám chần chừ, cuối cùng cúi nguy hôn lên môi cô.
Ngay khoảnh khắc anh hôn cô, Cố Ngọc Vy thừa dịp đó quàng tay qua cổ anh, nhẹ nhàng kéo một cái, kéo anh cùng ngã lên giường.
Nguyên Doanh nói: “Em đây là đang lừa sắc.”
Cố Ngọc Vy nghe vậy thì bị chọc giận gần chết: “Không hôn nữa, lễ nào anh còn cần một cô gái như em chủ động sao?
Nguyên Doanh, đầu óc anh đổ toàn bê tông cốt thép hay saø? Có người bạn trai nào lại cự tuyệt yêu cầu này của bạn gái chứ?”
Cố Ngọc Vy xoay người ngay đi, mặc cho bụng dưới đang rất đau, cũng cố gắng hết sức kìm nén, quật cường cắn răng.
Cô vốn không thích hợp làm một con chim nhỏ bé, quân y thì cũng là một nửa quân nhân rồi, làm gì yếu đuối chứ?
Huống hồ cô còn trưởng thành ở trong nhà họ Cố đầy phức tạp, bắt cô làm một cô gái trong sáng lương thiện là chuyện không hề thực tế.
Hiếm khi cô tỏ ra yếu đuối thế mà Nguyên Doanh này lại.
Thật là làm cô tức chết.
Đúng lúc cô không để ý đến Nguyên Doanh, không nghĩ đến anh lại mạnh mẽ kéo thân thể cô lại.
“Anh làm gì, đừng chạm vào em, nếu không em giận…”
Còn chưa nói hết câu, Nguyên Doanh đã hôn xuống. Lần này, rất dài rất dài…