Đã qua thật lâu, vạn đạo triều bái dần dần nhạt đi, một cổ Đế Uy trấn áp hoàn vũ vạn giới từ Huyền Minh Tam Giới bộc phát ra, Đế Uy hạo hạo đãng đãng trong nháy mắt truyền khắp vũ trụ, bất kỳ một nơi hẻo lánh nào cũng có, đường đường chính chính, rộng rãi khí phách.
Cổ hơi thở này mạnh như thế, thậm chí để cho chư hoàng cùng bọn người Quang Vũ cũng không khỏi biến sắc, âm thầm kinh hãi.
– Thiếu Hư, Thiếu Quân, ta đã chứng đế rồi.
Cổ Đế Uy làm cho người ta sợ hãi này chậm rãi hạ xuống, dũng mãnh vào Huyền Minh Tam Giới, khôi phục lại bình tĩnh, sau đó một thanh âm từ trong Huyền Minh Tam Giới truyền đến, chỉ thấy một vị thiếu niên đại đế từ trong Huyền Minh Tam giới cất bước đi tới, cước bộ của hắn không nhanh, nhưng hai bước bước ra, cũng đã đi ra Huyền Minh Tam Giới đi vào trước mặt chư hoàng.
– Hiện tại…
Thiếu niên kia mục như sao nguyệt, khí độ giống như một đại đế thống trị tất cả sinh linh, thống trị Chư Thiên, Địa Ngục, vạn giới cùng Minh Hải, thống trị chư hoàng chư đế, mỉm cười nói:
– Các ngươi có thể chứng ta rồi.
– Huyền Thiên giáo chủ!
Chư hoàng hô.
– Các ngươi có thể xưng ta là giáo chủ, bất quá ta vẫn là hi vọng các ngươi gọi niên hiệu của ta, niên hiệu của ta là Huyền.
Giang Nam nhìn chung quanh chư hoàng, lại cười nói:
– Chư vị, các ngươi có thể xưng ta là Đế Huyền.
– Đế Huyền?
Bọn người Quang Vũ Thần Đế, Tử Viên Ma Hoàng trong lòng chấn động, từ xưa đến nay Đế Hoàng niên hiệu tất cả có chỗ bất đồng, bất quá thường thường gọi là Thần Đế, mà Thần Đế đem chữ đế đặt ở trước danh xưng thì quá điên cuồng!
Mặc dù là lịch đại ma tiên phi tiên, Nguyên Tôn Đại Đế phi tiên, đệ nhất vị chứng đạo thành tiên Tử Tiêu đại đế cùng Hậu Thổ đại đế, cũng chưa từng đem chữ đế phóng ở phía trước!
Từ xưa đến nay, đại khái chỉ có Huyền Thiên giáo chủ, dám đem chữ đế đặt ở trước, tự xưng Đế Huyền!
Trong này ý nghĩa phi phàm, nói chính là mình là từ xưa đến nay duy nhất đế, chưa từng có ai, hậu vô lai giả, không người có thể siêu việt sự thành tựu của hắn!
Chỉ cần là cùng một thời đại vô địch, thì gọi là đại đế, nhưng nếu là từ xưa đến nay, thậm chí vô tận tương lai, đều là vô địch, vậy thì làm được rất tốt cái danh xưng này!
Cái danh hào này không chỉ là cuồng vọng, đồng dạng là khí phách bễ nghễ hết thảy, là vô địch!
Quang Vũ Thần Đế tức cười, bật cười nói:
– Giáo chủ, ngươi bất quá vừa mới chứng đế liền ngông cuồng? Từ xưa đến nay đều là danh phía trước, đế về sau, ngươi tự xưng Đế Huyền, là muốn nói mình là duy nhất đế sao? Phải biết rằng, cái vũ trụ này không chỉ có Thần đế Ma Đế, còn có chư Hoàng, không tới phiên một cái Thần Đế xưng vương. Ngươi đem chúng ta, đem chư Hoàng để ở nơi đâu?
– Không sai.
Vĩnh Hằng Ma Hoàng cất bước tiến lên, ha ha cười nói:
– Huyền Thiên giáo chủ, ngươi cố nhiên là bá chủ trong Thần, nhưng mà căn cơ vẫn là quá nông cạn, hôm nay tự xưng Đế Huyền, không khỏi qua cuồng vọng đi? Phải biết rằng, phía trên đế cảnh còn có Hoàng Đạo Cực Cảnh, còn có chúng ta ở trên đầu của ngươi, không tới phiên ngươi tới làm càn.
– Chỉ là một đế, liền dám cả gan làm loạn như thế, tự xưng Đế Huyền.
Hậu Thổ Phảng lắc đầu nói:
– Ta thực không biết giáo chủ là không coi ai ra gì, hay là hưng phấn quá mức. Đế Huyền cái danh xưng này, ngươi không đảm đương nổi, chẳng lẽ không sợ vì danh xưng kia mà giảm thọ sao? Coi chừng cái danh xưng này quá nặng, đem ngươi đè chết!
– Cái danh xưng Đế Huyền này chỉ là chuyện nhỏ, chư vị, còn có một đại sự chớ để hắn hồ lộng qua!
Nguyên Ma thánh mẫu cất bước đi ra, ánh mắt sắc bén đến cực điểm, cười lạnh nói:
– Huyền Thiên giáo chủ, ngươi chứng đế thì cũng chứng rồi, vì sao lại để cho Thiên Đạo nhiều ra một đạo? Ngày hôm nay Thiên đạo Đại viên mãn, một trăm thiên đạo thống ngự vũ trụ Càn Khôn, để cho Thiên Đạo cường đại trước nay chưa có, ngươi đây rõ ràng là đoạn đi thành tiên lộ của tất cả mọi người, tội không thể xá, tội ác tày trời!
– Không sai! Một trăm thiên đạo mới là đại sự!