Cẩm Lý không đáp lại, Liên phu nhân tiếp tục hăng giọng:” Còn không mau nói?”
Cẩm Lý nheo mắt.
Trẫm không chấp các ngươi, các ngươi lại tưởng trẫm là thỏ con dễ bắt nạt có đúng không? Hổ không gầm liền tưởng rừng xanh vô chủ?
Liên phu nhân bất ngờ rùng mình một cái.
” Bà là mẹ Liên Thẩm Kỳ?”
” Đúng, ta chính là Liên phu nhân của Liên gia, mẹ của Liên Thẩm Kỳ.”
” Ấu trĩ.”
Liên phu nhân cao ngạo chưa được bao lâu:”…”
” Cậu nói ai ấu trĩ, không kính trên nhường dưới, người nhà cậu không ai dạy dỗ cậu phép tắc?”
Cẩm Lý nghiêng ngươi, lạnh nhạt đứng dậy, không thèm để tâm đến Liên phu nhân nữa. Anh muốn rời đi.
” Ta đã cho cậu đi chưa? Ngồi xuống” Liên phu nhân phát uy.
Dù sao cũng là Liên phu nhân, uy thế đương nhiên không nhỏ, có điều, nếu dùng thứ này đe dọa người khác, thì người khác còn sợ, chứ dùng nó lên người Cẩm Lý…. chậc…. tốn công vô ích.
Cẩm Lý không hề sợ hãi, rời khỏi bàn ăn, nhấc chân rời đi.
Liên phu nhân tức giận đến không nói lên lời.
” Cậu tưởng được con trai ta để ý thì có thể đắc ý sao? Cậu nghĩ nó sẽ vì cậu mà chống đối lại ba mẹ sao? Cậu đừng có đắc ý quá sớm, đến khi bị ném đi rồi, đừng trốn ở một chỗ mà khóc.”
Cẩm Lý không hề quay đầu:” Sẽ.”
Anh tự tin, Liên thẩm Kỳ sẽ vì anh mà chống đối lại gia đình.
Còn lấy đâu ra tự tin đó, thì anh không biết.
…
Cẩm Lý rời khỏi phòng ăn, muốn ra ngoài quan sát thế giới xung quanh một chút, học hỏi kinh nghiệm để trở về áp dụng vào quốc gia của mình. Nhưng Liên Thẩm Kỳ đã nói rất kỹ, anh muốn đi đâu đều phải đợi Liên Thẩm Kỳ đi cùng.
Trẫm cũng không phải đứa trẻ lên ba, làm gì có chuyện đi đâu cũng cần người bảo hộ?!
Nhưng nơi này trẫm lần đầu đến, vốn hiểu biết không nhiều, để đảm bảo an toàn, vẫn là nên đợi Liên Thẩm Kỳ đi cùng đi, giảm bớt phiền phức nhiều nhất có thể.
Cẩm Lý quyết định yên phận trở về phòng chờ Liên Thẩm Kỳ. Anh chắc chắn là sẽ trở về phòng. Còn việc hiện tại anh đang nấp ở một địa phương nào đó thuận tiện nghe trộm đối thoại giữa Liên Thẩm Kỳ với ba y thì là do dòng đời đưa đẩy mà thôi.
Anh không hề tò mò.
Trẫm không lén lút nghe trộm, mấy người im lặng đi, cẩn thận bị phát hiện.
….
Sợ người khác phát hiện, còn không phải là nghe trộm sao?
Cẩm Lý chọn một vị trí cực kỳ tốt, có thể nghe ngóng, quan sát việc bên trong mà người bên trong lại không thể phát hiện ra anh.
Thời điểm Cẩm Lý vừa vào vị trí, chủ đề bên kia vẫn là xoay quan vẫn đề chính trị quân sự ngoài tầm hiểu biết của Cẩm Lý, Cẩm Lý ù ù *** *** nghe cho qua chuyện.
Anh luôn có tự tin rằng chủ đề phía sau này sẽ liên quan đến mình, cho nên ôm cái lý do không muốn để người khác nói xấu sau lưng, trốn một góc nghe hết từ đầu đến cuối vấn đề của Liên Thẩm Kỳ cùng ba y.