Sau bữa tiệc đó họ còn được tặng một phần quả “nhỏ”. Người trợ lý đi theo sẽ cầm giúp. Tuy rằng không mở hộp quà ra nhưng cũng biết bên trong là những phần quà đặc biệt giá trị. Họ còn được trang bị kính và có ghế ngồi đặc biệt trên sân thượng cao của một tòa nhà lớn đã được chuẩn bị sẵn. Kaylin ngồi bên cạnh Zane đôi lúc sẽ chú ý xem anh làm gì nhưng thấy anh cứ ngồi im lặng nên cô lại yên phận ngồi im.
Từ khu vực được bố trí đã đếm ngược để đốt pháo hoa. Từ một tiếng vụt bay lên trời cao, sau đó đã rẽ nhánh ra tỏa thành một vòng trong đa sắc màu. Còn có những quả bay lượt lập lòe rồi phát nổ thành những hình thù rất đẹp mắt. Nó sáng chói cả một thành phố, ngay cả người dân cũng có cơ hội chứng kiến. Rất đẹp còn hoành tráng. Đến cuối còn là phát ra tạo thành một bức tranh khổng lồ về gia tộc Anthony. Đúng thật là nó qua tráng lệ mà tạo nét rất lớn cho gia tộc này.
Kaylin nhìn ngắm chúng mà không dời mắt tí nào. Gương mặt cô phát sáng nhờ ánh sáng của pháo hoa. Có thể nhìn thấy được nụ cười của cô trong đó. Nhẹ nhàng mà tan biến sau mỗi lần ánh sáng của pháo hoa tắt mất.
Đến cuối cứ nghĩ rằng đã hết, thật không ngờ là vẫn còn nhiều pháo hoa nổ tiếp theo. Mãi cho tới khi kết thúc, các nguyên thủ lớn đã báo trước với Zane có việc rồi đưa phu nhân của mình về. Còn lại những ông lớn của các tập đoàn thì ngồi một lúc nói chuyện về các liên doanh cùng với nhau rồi mới về.
Kaylin vẫn ngồi đó muốn ngắm bầu trời đêm. Vào mùa thu này trời buổi đêm vẫn thật trong lành. Cô rất thích còn ngồi đếm những vì sao. Cô đã không để ý Zane cũng vẫn đang ngồi bên cạnh cô. Cho dù thế nào cô cũng không kịp nhận ra trong mắt anh có thay đổi lớn đến nhường nào nhưng lại trở về như bình thường.
Chợt có tiếng thông báo từ điện thoại của Zane làm cô thoát khỏi không gian riêng của mình mà trở về với thực tại. Khi này Kaylin mới nhận ra chẳng còn ai ngoài cô với anh ở đây nữa hết. Zane liếc nhìn màn hình điện thoại rồi tắt nó đút vào trong túi áo. Kaylin thấy anh nhìn mình như vậy, có chút tò mò trong ngày hôm nay nhưng cuối cùng cô lại không có gan dám hỏi anh.
– Đã đọc bộ Hoàng tử bé chưa?
Cô thấy anh hỏi bất ngờ liền lắc đầu. Sau đó im lặng rất lâu anh mới nói:
– Cô có nghĩ những ngôi sao kia đại diện cho một người đã rời khỏi thế giới này không?
Đột nhiên giọng nói trầm thấp của anh cất lên khiến Kaylin có chút không thích ứng kịp. Anh lần đầu bắt chuyện với cô mà lạ lẫm tới vậy. Không nghĩ rằng anh sẽ nói về điều này luôn.
“Ngài nhớ ai sao?”
Nhìn đôi mắt lấp lánh không kém cạnh vì sao kia, anh cười nhạt. Nụ cười có chút miễn cưỡng nhưng khiến Kaylin chết đứng tại chỗ. Phút chốc lại cảm thấy anh vẫn còn là con người.
– Người bạn thời trẻ.
Rất hiếm khi Zane nói ra như vậy, Kaylin nghĩ rằng người đó đối với anh có một kí ức rất đặc biệt. Có lẽ chẳng thể có ai tạo ra vết nứt trong kí ức đó của anh được hết.
– Tôi về trước, tí nữa Davin sẽ đưa cô về. Đi chơi nên biết điểm dừng, đừng để đến khi tôi phải đến tận nơi đón cô. – Anh xoa đầu cô rất mạnh khiến mái tóc đẹp đẽ bị rối tung lên.
Kaylin nhìn anh rời đi mà có chút thắc mắc. Cô muốn hỏi anh rằng người bạn đó có phải là người cô thấy trong phòng bí mật không? Nhìn anh và người đó tươi cười, cô còn thấy cuốn album chụp ảnh của anh, có rất nhiều bức ảnh được cất giữ đã lâu. Còn muốn hỏi anh… nếu cô rời đi lần nữa anh sẽ làm gì? Nhưng cuối cùng cô lại chẳng hỏi gì nữa. Cảm thấy nếu cần anh sẽ tự nói, nếu không cô không nên hỏi thì tốt hơn.