“Còn nhìn? Đều không cần mắt nữa rồi, hửm?”
Lam Nguyệt: “…”
Không phải, ngươi trưởng thành một bộ mặt khả ái đáng yêu, lời nói ra như thế nào như vậy không chút hợp đâu?
Đám người bị ánh mắt dọa sợ, vội vàng rụt đầu, tiếp tục ai làm việc nấy. Đám người dưới cấp của nàng cũng nhận việc rời đi, một chút cũng không dám nhìn lại.
Lam Nguyệt có chút mê, Linh Lan ở Cửu Môn rốt cuộc là dạng gì? Ai nhìn nàng cũng như thấy ma quỷ? Lam Nguyệt đột nhiên có một chút ấn tượng, nàng có nghe qua báo cáo về Linh Lan.
Linh Lan, đại thủ lĩnh của Sát Long Vệ, Cửu Môn trước đây thường lấy Linh Lan làm đội trưởng dẫn đội đi lịch luyện, nàng bề ngoài linh động đáng yêu, thực chất lại là một huấn luyện viên ma quỷ, dưới trướng nàng huấn luyện, so địa ngục còn muốn thảm.
Trong Cửu Môn có lưu truyền một câu, thà vào Cửu Ngục huấn luyện, không vào tay Đại thủ lĩnh!
Sát Long Vệ là một nhóm linh giả xuất sắc trong Cửu Môn tuyển chọn ra, trong đội tu vi thấp nhất cũng là Động Thiên cảnh, dưới sự huấn luyện của Linh Lan, thân thủ đều là nhất lưu.
Lúc đầu thu nhận Linh Lan, nàng cũng không quá chú tâm, hiện tại xem lại, hình như nàng nhặt được tiểu Thiên tài không ít đâu? Một cái Tuyên Vọng, một đội huynh muội Diệp Tu Diệp Mộng, một cái Lăng Duyệt, bây giờ lại đến một cái Linh Lan?
Nga, vận khí đúng là khiến người khác thèm nhỏ dãi đâu.
“Tiểu thư, người có phải là lần đầu đến tổng bộ không? A, không đúng, Trận pháp là người thiết nha không phải lần đầu, a, hay là ta dẫn người đi một vòng tham quan? Không đúng, không đúng, Phó Môn chủ về rồi, người có muốn gặp một chút?”
Lam Nguyệt nhìn trước mắt kích động tiểu cô nương, quả thật không nhiều liên hệ đến vị đội trưởng ma quỷ trong lời đồn a, kích động đến nói năng đều lộn xộn. Tính, Linh Lan giống như cũng hơn nàng chỉ vài tuổi, năm nay cũng bất quá gần 20 đi?
“Ân, sau khi xây dựng Tổng bộ, ta lần đầu đến, đi nhìn một chút, tạm thời không cần lộ thân phận của ta.”
Lam Nguyệt nhàn nhạt nói, đem tiểu cô nương kéo qua một bên. Lại đứng nhiều chỗ này, nàng sợ muốn giấu cũng giấu không được.
Dù sao Cửu Môn kỳ cựu thành viên đều biết mặt nàng cái này Môn chủ.
Linh Lan đưa Lam Nguyệt về chỗ ở của nàng trong tổng bộ. Là một gian phòng ở không lớn cũng không nhỏ, đồ dùng đều sắp xếp thật ngăn nắp, sạch sẽ. Lam Nguyệt đảo mắt quan sát một lượt, liền ngồi xuống bàn ở giữa phòng. Linh Lan ngồi đối diện nàng, rót một ly trà đặt trước mặt Lam Nguyệt, hỏi.
“Môn chủ, lần này người ghé tổng bộ là muốn làm gì sao?”
“Ừm, cũng không có gì, tiện đường liền ghé xem một chút.”
Lam Nguyệt khẽ gật đầu, đưa ly trà lên khẽ nhấp một ngụm. Dọc đường đúng là chưa uống nước, có chút khác. Độc Vụ sâm lâm thuộc lãnh địa Đông Nhạc quốc, tuy nhiên bởi nhiều năm bị độc vụ bao quanh, là một vùng đất hung hiểm, nghe nói từ thời khai quốc đã tồn tại, diện tích không bằng Lạc Nhật sơn mạch rộng lớn trải dài tứ quốc, bất quá cũng chiếm diện tích khá lớn, khai quốc hoàng đế từng ý định đem độc vụ nơi này triệt tiêu, nhưng nhiều năm đều không thể thành công.
Lâu dần, nơi này gần như bỏ phế, cũng không ai dám tùy tiện xông vào, dù là Linh giả cũng khó mà cầm cự trong độc vụ thời gian dài. Đan dược tị độc là có thể dùng, nhưng cũng chỉ chống chịu được một canh giờ, không phải hết sức cần thiết đi vào, không ai nguyện ý đi vào Độc Vụ sâm lâm.
Nhờ có Vạn Độc Trận, nàng có thể ở trong Độc Vụ sâm lâm mở ra một khoảng thiên địa, Tổng bộ của Cửu Môn muốn bị phát hiện hoặc tấn công, gần như là chuyện không thể nào.
Nàng cũng rất tò mò, đám độc vụ này là từ đâu mà ra. Như thế nào không thể triệt tiêu hoàn toàn đâu? Quay đầu để Tuyên Vọng tìm hiểu một chút, hắn ở lĩnh vực y dược tạo nghệ cực cao, thiên phú cũng là nhất tuyệt.
Nói ra bảo bối tốt nhất nàng nhặt được, chính là hắn đi? Nga, Tiểu Thanh Hàn cũng không tồi~
Cũng không biết chuyện giữa hắn và Mạc Tử Uyên giải quyết ra sao rồi.
“Ngươi nói Phó Môn chủ quay về rồi? Là Tuyên Vọng sao?”
“Đúng vậy, nha, hắn còn dẫn về một mỹ nhân nha, hơn nữa còn là một băng sơn mỹ nhân nha!”
“Phải không?”
Lam Nguyệt nhướng mi, ứng một tiếng.
Một băng sơn mỹ nhân, không phải người nàng nghĩ đi?