Đột nhiên, đất trời giây trước còn đang sấm sét ầm ầm, giờ phút này lại trở nên im lặng, tất cả mọi người đều sững sờ nhìn trời, lôi kiếp của Diệp Thành có vẻ đã mệt, cần phải nghỉ ngơi.
Tốt lắm!
Đột nhiên một âm thanh dữ tợn vang lên phá vỡ sự im lặng, một đạo thần mang màu vàng tím vọt lên hư không, đó chính là Pháp Luân Vương, lôi kiếp đã dừng lại đương nhiên ông ta sẽ xông lên giết Diệp Thành.
Chết tiệt!
Phía Đao Hoàng vừa phản ứng lại đã đồng loạt xông lên.
Chặn chúng lại!
Pháp Luân Vương phất tay, thần quang lăng thiên giáng xuống, đại quân Âm Minh lại được triệu tập, bao phủ đất trời.
Chặn chúng lại!
Thiên Tông Lão Tổ hét lên, liên quân tứ phương lập tức xông lên yểm hộ từ mọi hướng, Pháp Luân Vương muốn giết Diệp Thành, phía Đao Hoàng muốn cứu Diệp Thành, đại quân Âm Minh muốn ngăn phía Đao Hoàng, liên quân tứ phương đương nhiên phải ngăn đại quân Âm Minh lại, tranh thủ thời gian cho phía Đao Hoàng bao vây tấn công Pháp Luân Vương.
“Hôm nay không ai cứu được ngươi đâu”, tốc độ của Pháp Luân Vương quá nhanh, ông ta đã tới gần biển lôi, hơn nữa còn rất tự tin có thể giết được Diệp Thành trước khi phía Đao Hoàng tới nơi.
Nhưng ông ta còn chưa đặt chân vào biển lôi thì một cây đại kích đã xuyên từ hư không xuống, tốc độ cực nhanh, xuyên qua không gian như một đạo thần quang.
Chiến Vương Kích!
Thân thể Pháp Luân Vương run lên, dường như ông ta đã nhận ra đại kích đó là thứ gì.
Chiến Vương Kích!
Thân thể Pháp Luân Vương run lên, nhìn thấy cây đại kích đó, ông ta thoáng thất thần.