“Buộc ta phải tung chiêu lớn!”, Diệp Thành cắn răng, trở nên tàn nhẫn, hắn trở tay lấy kiếm Xích Tiêu ra, sau đó xoay người bổ nhào xuống dưới.
Thần huy màu vàng bao phủ quanh người hắn, cho dù ở trong biển sấm sét cũng vẫn rất chói mắt, lao từ độ cao một trăm nghìn trượng xuống, hắn giống như một đạo thần quang màu vàng, tốc độ đạt đến cực hạn.
Vào lúc này, tốc độ của hắn tăng vọt, sức mạnh tụ lại, ý niệm cũng hoá thành duy nhất.
Vạn Kiếm Phong Thần!
Diệp Thành thầm hô trong lòng, hướng kiếm thẳng xuống, khi hắn lao xuống có hàng tỷ tia sấm sét theo sau, chúng hội tụ về phía kiếm Xích Tiêu, lúc này Phong Thần Quyết và Vạn Kiếm Quy Nhất đã dung hợp một cách hoàn mỹ.
Phong Thần Quyết và Vạn Kiếm Quy Nhất đều là những chiêu lớn tấn công đơn lẻ, tập trung vào sức mạnh xuyên phá vô song, mà bây giờ lại được sức mạnh của vạn quân sấm sét trợ lực, uy lực của nó lại càng mang sức huỷ diệt mãnh liệt.
Mục đích của Diệp Thành rất đơn giản, đó là phá vỡ kết giới hộ sơn của Chính Dương Tông, cũng chỉ có cách này hắn mới có thể mượn uy lực của thần phạt sấm sét gây sát thương nặng nề cho Chính Dương Tông, thời cơ này có thể nói là nghìn năm khó gặp.
Keng! Ù!
Kiếm Xích Tiêu rung lên, dường như không chịu nổi áp lực lớn như vậy, thân kiếm đã bắt đầu nứt ra.
“Chết tiệt, sao tiểu tử kia lại lao xuống?”, xa xa, phía Cổ Tam Thông nhìn lên bầu trời thấy thần quang màu vàng có một không hai đang lao uống, nhìn kỹ lại thì chính là Diệp Thành.
“Nhất kiếm thật bá đạo”, với định lực của Độc Cô Ngạo mà cũng không khỏi bị sốc.
“Phong Thần Quyết và Vạn Kiếm Quy Nhất đều là những tuyệt chiêu lớn tấn công đơn lẻ, lại có thêm uy lực của thần phạt sấm sét, có vẻ như hắn định dùng một kiếm phá vỡ kết giới hộ sơn của Chính Dương Tông”, Thiên Tông Lão Tổ tính toán, trong đôi mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.