“Pháp Luân Vương, ông có hài lòng với món quà này không?”, trên hư không, Diệp Thành ung dung nói, giọng điệu cực kỳ lạnh lùng.
“Ngươi đang tìm cái chết đấy”, Pháp Luân Vương quát lên giận dữ, đột nhiên đứng dậy chuẩn bị xông lên hư không giết Diệp Thành.
Nhưng ông ta vừa di chuyển, trên cửu thiên đã vang lên tiếng sấm kinh thiên động địa, hàng trăm triệu tia sấm sét đánh ra rồi ngưng tụ lại thành một biển lôi.
Thấy vậy, ông ta chợt lui về phía sau, vì thiên kiếp thần phạt đã hình thành, bây giờ mà xông lên sẽ bị sét đánh ngay tại chỗ, nhưng ở lại Chính Dương Tông thì khác, mặc dù cũng vẫn phải ứng kiếp bị động nhưng chí ít còn có kết giới hộ sơn của Chính Dương Tông bảo vệ.
Bùm!
Chẳng bao lâu sau, biển lôi thiên kiếp từ cửu thiên giáng xuống, bao phủ toàn bộ Chính Dương Tông, những ai ở dưới biển lôi đều bị kéo đi ứng kiếp một cách bị động.
Ầm! Roẹt! Roẹt!
Thần phạt sấm sét đánh lên kết giới hộ sơn của Chính Dương Tông, tạo ra những tia lửa sáng.
Kết giới của Chính Dương Tông thật không tầm thường, sấm sét thiên kiếp mạnh như thế cũng không thể xuyên thủng ngay được.
“Giết”, Thành Côn tóc tai bù xù, vẻ mặt hung ác kinh người, ông ta mở kết giới hộ sơn cũng là để cho Chính Dương Tông ổn định đội hình, công kích trận pháp đã được khởi động, đồng loạt nhắm vào Diệp Thành.
“Giết ta?”, Diệp Thành đang chống lại lôi kiếp trong biển sấm sét bất giác cười khẩy.
Hắn là người thông minh nên đã leo lên tận trời cao, bay lên trời đứng trong hư vô, bầu trời cao một trăm nghìn trượng, ở độ cao như vậy, cho dù công kích trận pháp của Chính Dương Tông có khởi động cũng không đánh được xa như vậy.
Công kích trận pháp của Chính Dương Tông không thể đánh trúng hắn, nhưng biển lôi thiên kiếp của hắn lại không hề hấn gì, sấm sét không gì bì được tụ lại thành biển lôi, mỗi một tia thần lôi đều mạnh lạ thường.