Cho nên sau khi kích động, nàng cuối cùng thốt lên: -Hai ngàn vạn!
Thanh âm của nàng đánh vỡ biến hóa trầm mặc kỳ lạ của hiện trường, Lê Nặc ngẩng đầu nhìn thoáng qua phòng Giáp số năm, mỉm cười thân thiện.
– Hai ngàn năm trăm vạn. Hoa U Mộng vừa dứt lời, một phòng bao Bính lập tức truyền ra âm thanh tăng giá, hơn nữa lập tức tăng lên hơn năm trăm vạn.
Những võ giả kia cũng ngồi không yên nữa, tiếng đấu giá liên tiếp vang lên, tất cả đều là thanh âm truyền ra từ các phòng bao.
Trong mười hơi thở ngắn ngủi, giá tiền liền được đưa lên đến hơn tám ngàn vạn.
Gương mặt xinh đẹp của Hoa U Mộng không khỏi trắng nhợt, mơ hồ ý thức được bản thân mình sợ là vô lực cạnh tranh viên linh đan này, tám ngàn vạn đối với nàng mà nói quả thực là con số không cách nào gánh nổi, tuy rằng còn có hơn ba mươi trương khế đất đặt ở phòng đấu giá Thông Thiên chưa có đấu giá, nhưng cho dù đấu giá những khế đất kia, có thể nhiều hơn số thánh tinh bị thiếu sao?
Cạnh tranh Hư Vương đan vừa mới bắt đầu, có quỷ mới biết giá cuối cùng sẽ là bao nhiêu.
Có lẽ đem toàn bộ thánh tinh đấu giá khế đất gộp vào cũng không đủ, hơn nữa nàng cũng không có cái quyết đoán này.
– Một ức! Trong một gian phòng bao Ất truyền ra một thanh âm già nua, mặc dù ra vẻ trầm ổn, nhưng ai cũng có thể nghe ra trong thanh âm đó có vẻ kích động và thấp thỏm.
Giá tiền này vừa ra, hiện trường lần nữa lại yên lặng.
Hư Vương đan cố nhiên trân quý, nhưng cũng chỉ là tăng lên xác suất thành công cho võ giả tấn thăng mà thôi, cũng không phải là nói sau khi ăn vào liền nhất định có thể tấn thăng, nó chỉ mang đến một tia hy vọng.
Giá một ức, đại đa số võ giả trong lòng đều đến đỉnh điểm.
Cho nên trải qua nhiệt huyết bị kích động lúc ban đầu, không ít người cũng bắt đầu tỉnh táo lại, không tiếp tục ra giá.
Hồi lâu, cũng không có báo giá tiếp.
Lê Nặc một chút cũng không lo lắng, đứng trên đài, cười tủm tỉm hỏi: -Vị lão tiên sinh trong phòng Ất số tám ra giá một ức, không có cao hơn sao?
– Không có, nhanh đếm ngược đi!
Võ giả trong phòng Ất số tám lo lắng hô lên.
Một ức thánh tinh hắn không cách nào dễ dàng lấy ra, nhưng đổi lấy một viên Hư Vương đan còn vẫn đáng giá, cho nên sợ có người khác tiếp tục cạnh tranh với mình, ra sức thúc giục.
– Haha, một ức một ngàn vạn! Đúng lúc này, từ một gian phòng bao khác truyền đến tiếng cười sảng khoái, đem gia nâng lên một ngàn vạn.
– Người nào, tên khốn kiếp kia dám cùng lão phu đấu giá, đáng ghét! Võ giả trong phòng chữ Ất số 8 tức giận lỗ mũi cũng vểnh lên, không khỏi gầm nhẹ một tiếng.
Nhưng sau khi hắn nhận ra thanh âm kia từ phòng Giáp số hai truyền tới, lập tức sắc mặt đại biến.
Hắn chỉ là phòng Ất số tám, đối phương lại ở phòng Giáp số hai, địa vị thân phận rõ ràng cao hơn hắn.
Cùng lúc đó, trong phòng Giáp số hai, một cỗ thần niệm cường đại thản nhiên lộ ra, hướng phía võ giả nói chuyện đánh tới.
Một tiếng kêu đau truyền ra, võ giả trong phòng Ất số tám sắc mặt đột nhiên trắng bệch, khóe miệng tràn ra máu tươi, hoảng sợ mà kiêng kị nhìn phòng chữ Giáp số hai, thấp giọng nói: -Hư Vương Cảnh!
– Hừ, nếu là tới tham dự đấu gia, liền giữ quy củ, lần sau còn không biết lớn nhỏ như vậy, lấy mạng chó của ngươi! Trong phòng chữ Giáp số 2, truyền ra một thanh âm khác.
– Dạ dạ dạ, đại nhân dạy phải. Võ giả trong phòng Ất số tám kia nào dám có câu oán hận, vội vàng gật đầu xưng phải, trên trán mồ hôi lạnh ứa ra, tuy rằng trong phòng có cấm chế ngăn cách, không thấy được diện mạo đối phương, nhưng hắn cũng biết là một vị Hư Vương Cảnh không phải mình có thể trêu chọc.
– Uy phong thật lớn, trong Tử Tinh Thành cũng dám nói túy ý lấy mạng người ta, thật không đem quy củ Tử Tinh Thành để vào trong mắt?
Bỗng nhiên, một âm thanh già nua khác…vang lên, mọi người nghe vậy sửng sốt, cũng không biết thế nào mà một hồi gợn sóng thay nhau nổi lên, theo âm thanh nhìn lại, bất ngờ phát hiện người vừa nói chuyện đương nhiên ở phòng Giáp số một!
Đây chính là căn phòng tôn quý nhất của phòng đấu giá, lúc trước mọi người cũng đều suy đoán ngồi bên trong rốt cuộc là người nào, thời khắc này đối phương vừa lên tiếng, lập tức có người liền cả kinh kêu lên: -Đại trưởng lão, là đại trưởng lão ngồi ở bên trong.
– Trời ơi, quả thật là đại trưởng lão, hai năm trước ta ở đằng xa đã từng nhìn thấy mặt đại trưởng lão, nghe người khiển trách người khác, là thanh âm đại trưởng lão không sai.
– Đại trưởng lão sao lại cũng ở chỗ này?
Trong lúc nhất thời, mọi người nghị luận ầm ĩ.
Nhưng nếu như nói người đang ngồi trong phòng Giáp số một là đại trưởng lão Công Tôn Lượng, vậy cũng không nghi ngờ gì, dù sao hiện tại trong cả Tử Tinh Thành, cũng chỉ có đại trưởng lão là quyền thế lớn nhất.
Chỉ là khiến người khác nghĩ không thông chính là, người ngồi trong phòng chữ Giáp số hai kia là ai, đại trưởng lão dường như không phải đợi thấy bộ dáng của họ.
– Hư Vương đan này lão phu muốn, hai ức! Công Tôn Lương không nhanh không chậm nói.
Xôn xao…
Võ giả bên trong đại sảnh lần nữa xôn sao, chẳng những bởi vì Công Tôn Lương vậy mà cũng xuât thủ tham gia đấu giá, hơn nữa giá tăng kinh khủng đến thế, trực tiếp từ một ức mốt lên hai ức.
Mọi người không khỏi cảm khái trong lòng, không hổ là đại trưởng lão Tử Tinh a, tài phú trên người chỉ sợ là mấy trăm đời võ giả bình thường cũng xài không hết.
– Hai ức một ngàn vạn! Ngoài dự liệu của tất cả mọi người, người ra giá lúc trước trong phòng chữ Giáp số 2, lại lần nữa đi theo.
– Ba ức! Công Tôn Lương hừ lạnh một tiếng.
– Ba ức một ngàn vạn!
– Năm ức!
…
Mọi người biểu tình đều ngây dại, trợn tròn mặt, nghiêng tai lắng nghe con số đấu giá từ hai phòng bao Giáp này.
Ngay cả Dương Khai cũng chau mày, lộ ra thần sắc cổ quái.
Tuy nói Hư Vương đan giá trị to lớn, nhưng cái giá năm ức thánh tinh này có phải hay không có chút không hợp lý? Hơn nữa, với tu vi cảnh giới của Công Tôn Lương mà nói, Hư Vương đan này đối với lão căn bản không có tác dụng gì. Mặc dù lão muốn vội vàng mua để cho hậu bối nhà mình sử dụng, cũng không đến mức bỏ ra số tiền vốn lớn như vậy đi.
Dương Khai đầu óc mơ hồ.
Công Tôn Lương vừa ra giá năm ức thánh tinh, tiếng đấu giá trong phòng chữ giáp số hai lập tức ách hỏa, dường như có cảm giác có chút theo không kịp tiết tấu…