Kim sắc quyền ảnh thoạt nhìn không thể đỡ nhưng vừa đánh tới tầng phòng hộ do thuẫn bài hợp thành thì bề mặt va chạm tạo thành một tràng âm thanh bạo liệt, quyền ảnh chỉ có thể đánh nát non nửa bộ phận thuẫn bài rồi tán loạn tiêu thất.
Không chỉ như thế, Ngũ Sắc Khổng Tước lại hót lên một tiếng sắc nhọn, số quang thuẫn còn lại chợt lóe, biến thành ngũ sắc phi kiếm bất tận, mỗi thanh đều tỏa ra hàn quang dày đặc, bộ dáng sắc bén vô cùng.
Ngũ sắc phi kiếm mới vừa thành hình khẽ rung lên kích bắn mà ra.
Vù vù những tiếng xé gió, toàn bộ phi kiếm dồn dập hóa thành các đạo ngũ sắc kiếm quang, như tia chớp bắn tới thân thể khổng lồ của Cự Viên, trong nháy mắt tưởng như phải nhất định xuyên thủng, tạo thành vô số lỗ hổng trên thân thể đối phương.
Kim sắc Cự Viên thấy quyền ảnh vô hiệu thì sắc mặt giận dữ, lại nhìn ngũ sắc kiếm quang phô thiên cái địa kéo tới liền rống giận, hai nắm quyền to lớn cuồng đấm ba cái vào ngực.
Nhưng quỷ dị chính là sau mỗi một âm hưởng, tầng kim quang ngoài thân Cự Viên liền đột nhiên dày đặc gấp bội.
Ba tiếng qua đi, không chỉ cả bộ lông người Cự Viên như con nhím dựng thẳng tắp mà còn có ba tầng sáng kim sắc tỏa ra bên ngoài thân.
Ba tầng sáng không chỉ ngưng đặc dường như thực thể mà còn có vô số kim văn trải rộng trong đó, có vẻ huyền diệu vô cùng.
Công pháp này chính là Hàn Lập sau khi tiến giai Hợp Thể trung kỳ, dựa theo Kinh Trập Quyết học được đại thần thông phòng hộ của biến hóa Sơn Nhạc Cự Viên, luận uy năng không chút nào kém bí thuật “Kim Cương Quyển” trong truyền thuyết của phật môn.
Khi ba tầng sáng kim sắc vừa mới thành hình thì ngũ sắc kiếm quang tựa như lưu tinh dồn dập trảm mạnh lên.
Trong nháy mắt kiếm khí tung hoành, quầng sáng kim sắc trở nên chói mắt, đồng thời còn có hồi hồi tiếng ông minh phát ra bên trong.
Uy năng của Ngũ sắc thần quang biến thành phi kiếm đích thực không phải nhỏ!
Kiếm quang tại trong không trung đều lưu lại từng vệt sáng bạc nhàn nhạt, như vạch phá trời cao trảm đến kim sắc quầng sáng, nhất nhất đem bên trong kim sắc phù văn một trảm diệt.
Khi ba tầng sáng tan đi thì hơn phân nửa kiếm quang đều tán loạn, vẫn còn hơn trăm đạo ngũ sắc kiếm quang chợt lóe, cuồng bạo trảm lên bản thể kim sắc Cự Viên.
Có điều Khổng Tước khổng lồ lại vô cùng ngạc nhiên, trợn tròn hai mắt như muốn rớt ra khỏi tròng!
Chỉ thấy bộ lông của Kim sắc Cự Viên lưu chuyển như một lớp gai nhọn kim sắc. Những ngũ sắc kiếm quang vừa bắn tới thì giống như chém phải cái gì đó không thể phá vỡ, trực tiếp bắn ngược ra hoặc chợt lóe lên rồi tán loạn đi.
Không mảy may gây thương tổn Cự Viên!
Mà kim sắc Cự Viên lại không hề có ý dừng lại, hừ lạnh một tiếng. Hai mắt chợt lóe hung quang đồng thời hai vai nhoáng lên. Hai cánh tay lông lá vung lên, không ngờ phân nửa cánh tay lại tiêu thất trong hư không.
Sau một khắc, Ngũ sắc Khổng tước chỉ cảm thấy không trung hai bên cạnh thân dao động. Hai thủ chưởng kim sắc như tia chớp lóe mà ra, dường như muốn nắm lấy hai cánh Khổng Tước.
Khổng Tước khổng lồ rùng mình nhưng không lộ vẻ hoang mang, trái lại hừ lạnh một tiếng. Hai cánh dài chừng hai ba mươi trượng khẽ rung lên, ngũ sắc linh quang bỗng nhiên biến ảo thành hai thanh Cự nhận ngũ sắc, mặt ngoài chói sáng vô cùng. Giống như thần binh lợi khí mà thổi tóc qua cũng đứt, tàn bạo trảm ngược về hai thủ chưởng kim sắc.
Hai kim sắc thủ chưởng tựa hồ không chút sợ sệt Cự nhận do hai cánh Ngũ Sắc Khổng Tước biến thành, chỉ là mười ngón co rụt lại một cái biến thành song quyền ánh vàng rực rỡ, chợt lóe đánh lên hai Cự nhận.
“Oanh” “Oanh” hai tiếng tiếng nổ kinh thiên động bạo phát ra!
Tại chỗ hai thanh Cự nhận cùng song quyền đụng chạm bộc phát ra hào quang chói mắt, phảng phất hai vầng thái dương nhỏ chói lòa hiện ra.
Toàn bộ thân thể Ngũ Sắc Khổng Tước chấn động, bắn ngược trở ra như diều đứt dây, một hơi bay ra hơn trăm trượng mới giương hai cánh miễn cưỡng ngừng thân hình, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Cự Viên kim sắc chỉ chấn động nửa thân trên vài cái rồi ổn định thân hình, rõ ràng một kích vừa rồi Cự Viên đại chiếm thượng phong.
Bất quá điều này cũng không có gì kỳ quái. Sơn Nhạc Cự Viên chính là lấy nhục thân cường đại mà dương danh trong đông đảo các chân linh. Ngũ Sắc Khổng Tước tuy không chút thua kém Sơn Nhạc Cự Viên nhưng lấy ngũ sắc thần quang để vang danh thiên hạ, còn đơn độc tỉ thí khí lực thì thúc ngựa cũng theo không kịp Sơn Nhạc Cự Viên.
Mà Cự Viên thừa dịp thân hình Ngũ Sắc Khổng Tước bất ổn, trong miệng gầm nhẹ một tiếng. Thân hình khẽ động giống như một mũi tiễn bắn thẳng đối phương nhưng trên đường lại đột nhiên liền mơ hồ, biến mất quỷ dị không thấy tung tích.
Lúc này Ngũ Sắc Khổng Tước vừa ổn trọng thân hình. Vừa thấy hành động của Cự Viên xa xa thì trong mắt lộ rõ vẻ kinh sợ. Ngoài thân đột nhiên đại phóng hào quang, từng tòa ngũ sắc pháp trận thần bí dị thường từ trong trong cơ thể tuôn ra, phảng phất như muốn thi triển đại thần thông nào đó.
Bất quá động tác so với Cự Viên rõ ràng chậm hơn đôi chút.
Kim quang chợt lóe, thân thể khổng lồ của kim sắc Cự Viên quỷ mị xuất hiện gần trong gang tấc trước mặt Ngũ Sắc Khổng Tước. Vánh tay hơi mơ hồ, đơn quyền kim sắc mang theo một loạt tàn ảnh đánh tới thân thể Khổng Tước, động tác cực nhanh khiến người muốn tránh cũng không thể.
Một tiếng trầm đục vang lên, tuy có ngũ sắc quang trận bên ngoài thân ngăn cản một chút nhưng Ngũ Sắc Khổng Tước vẫn bị một đạo cự lực khủng khiếp đánh thẳng lên trên người.
Ngũ Sắc Khổng Tước rít gào một tiếng sắc nhọn, thân thể phảng phất như sao băng bắn thẳng xuống phía dưới, đồng thời dưới sức ép vô hình của đạo cự lực, nhất thời tứ chi vô pháp nhúc nhích mảy may.
Kim sắc Cự Viên không hề có ý dừng tay, hai tay hư không một trảo, kim quang loạn thiểm trong tay. Ba mươi sáu thanh kim sắc tiểu kiếm hiện rồi nhoáng lên, trong nháy mắt biến ảo ngưng kết thành một kim sắc cự kiếm dài hơn mười trượng.
Trên mặt hiện vẻ dữ tợn, thân hình Cự Viên lại lần nữa chợt lóe, mang theo một chuỗi tàn ảnh đuổi theo Ngũ Sắc Khổng Tước đang rơi xuống.
Kim sắc Cự kiếm trong tay khẽ động một cái. Vô số kiếm quang thô to tuôn ra như cơn lốc đem Ngũ Sắc Khổng Tước cuồng quyển mà vào.
“Oanh” một tiếng!
Thân hình Cự Viên thoáng dừng ở giữa không trung, thân thể Ngũ Sắc Khổng Tước dưới kiếm quang điên cuồng chém tới thì hung hăng đập trên mặt đất tạo thành một cái hố có sâu rộng kinh người.
“Hảo, hảo, đây là các hạ bức ta. Đừng trách Ngư mỗ liều mạng cùng ngươi. Ngư tử thì võng phá!”
Hàn Lập chưa rõ ràng có chém trúng đối phương hay không thì chợt nghe phía dưới truyền tới tiếng gầm nhẹ vô cùng kinh hộ của Ngư điếm chủ!