Tiến vào Thiên Quân Thư Viện chẳng khác nào tiếp cận Thiên Quân Thánh Điể, chẳng lẽ kế hoạch này có chỗ sơ suất?
– Kế hoạch không có chỗ sơ suất!
Biết rõ nội tâm đối phương đang nghĩ gì, Nhiếp Vân cười nói.
– Mấu chốt là xuất hiện biến cố, lần trước Khâu Thánh Tôn Giả bị thương tại Đạo giới còn chưa khỏi, thương thế hắn không có tốt, khẳng định không có khả năng lộ diện diễn giải, nếu như hắn không xuất hiện, cho dù lẫn vào Thiên Quân Thư Viện, chỉ sợ cũng không chiếm được Thiên Quân thánh điển!
– Lại nói mặc dù lẫn vào trongThiên Quân Thư Viện, khẳng định cũng có vô số người đi cùng, muốn một mình hành động thật sự quá phiền toái, không bằng mạo hiểm thử một lần!
– Vậy kế hoạch của ngươi là gì?
Tu Du Tẩu không nghĩ tới còn có chuyện như thế nên sững sờ.
Rất hiển nhiên, trong suy tính thiên cơ của hắn không tính ra việc này.
– Rất đơn giản, chúng ta có đầy đủ Thuần Linh Đan, lại có đủ thực lực, có thể chữa bệnh, ta muốn đích thân trị thương cho Khâu Thánh Tôn Giả!
Nhiếp Vân khẽ nói.
– Tự mình trị thương cho hắn?
Tu Du Tẩu tắc luỡi.
– Nếu thật trị thương cho Khâu Thánh Tôn Giả, tiến vào Thiên Quân Thư Viện là tất nhiên, cũng có thể tới gần Thiên Quân Thánh Điển, nhưng ngươi không rõ lai lịch, chắc có lẽ đối phương không cho ngươi trị thương.
– Tìm cơ hội a!
Nhiếp Vân cũng không có mười phần nắm chắc, chỉ có thể hành sự theo hoàn cảnh.
– Ân!
Tu Du Tẩu có thể thôi diễn thiên cơ nhưng hắn không tính ra thiếu niên trước mắt, có lẽ dựa theo phương pháp của hắn sẽ rất tốt.
– Cái gì? Ngươi nói đối phương không nói gì cả, một ngón tay liền lấy Long Chu Cổ Thuyền đi sau đó làm ngươi rời khỏi phòng?
Nhiếp Vân bên này truyền âm trao đổi, Tử Cống bên kia khiếp sợ không nói thành lời.
Y theo thực lực của Tử Uyên, làm hắn không có chút phản ứng nào, loại thực lực này hắn cũng không làm được, hắn biết có một ít danh nhân có thể nhưng không có hai người như thế.
– Có nhiều Thuần Linh Đan như vậy, lại có thực lực cực cao, đại sư huynh, có phải là người Thanh Việt Phong Lưu gia…
Đột nhiên trong đám người có tiếng nói suy đoán.
– Lưu gia? Cho dù lão tổ của bọn chúng cũng không có thực lực này… Không đúng…
Tử Cống thuận miệng ứng một câu, ngay sau đó biến sắc.
– Chẳng lẽ Lưu Nghị lão thất phu kia vẫn dấu kín thực lực, kỳ thật hắn có được sức chiến đấu Tiên Quân?
– Đúng thế, nhất định là như vậy, bằng không hắn làm sao có thể đào thoát khỏi nhiều Tu La Thủ như thế, còn mang theo gia sản cực lớn.
– Nếu như không phải hắn, Thanh Sơn Các không có khả năng thần bí như vậy, xem ra kẻ này có tiền…
– Thanh Sơn Các xem bọn họ thành cây rụng tiền, hừ, hôm nay ta muốn nhổ tất cả Thanh Linh Đan ra trị liệu cho sư phụ.
– Tử Uyên đi phân phó một tiếng, mang thần thú Thục Hồ dẫn ra đây, bán đấu giá sớm.
Tử Cống nghĩ thông suốt cái gì đó liền cười lạnh.
Tử Cống đưa ra quyết định và chấp hành nhanh chóng.
– Đầu thần thú Thục Hồ này sau khi thành niên có được thực lực Tiên Quân hậu kỳ!
– Hiện tại còn chưa có nhận chủ, chỉ cần nuôi dưỡng và đạt được nó tán thành sẽ trở thành chủ nhân chân chính của nó.
Chỉ chốc lát trên đài đấu giá, một đầu cự thú đang ngủ được đưa tới
Đầu thần thú này đầu ngựa thân chim, thuần tuấn phi phàm, tuy ngủ say nhưng tỏa ra uy nghiêm không ai có thể xâm phạm.
– Ta không cần nói nhiều về giá trị của đầu thần thú này, mọi người đã hiểu rõ, giá khởi điểm tám trăm Thuần Linh Đan chí tôn, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn năm mươi vạn!
– Các vị báo giá đi!
Lão giả phụ trách đấu lên này báo cái giá làm nhiều người phải nhìn lên nhưng không ai bỏ qua.
– Đáng giận, đáng giận!
– Tử Cống muốn làm gì? Cho dù thần thú Thục Hồ rất thưa thớt nhưng nó còn nhỏ như vậy, tại sao mở miệng là tám trăm vạn? Nó quá cao rồi.
– Vốn còn muốn ra tay, cái giá thấp này đủ làm nhiều người chùn bước, xem ra không có hi vọng…
Nghe giá quy định, cả phòng đấu giá sôi trào, rất nhiều người đều cảm thấy đầu óc của mình chấn động không nhỏ.
Giá tiền này vượt qua tưởng tượng cho nên không ít người bị kích thích.&