Đường Tam nói: “Sư tỷ, nhiệm vụ của ngươi đã xong, còn lại giao cho ta đi. Người đi vòng qua, hội họp với Đại sư huynh bọn họ. Chuẩn bị một chút tiếp ứng ta là được.”
“Được.” Trình Tử Chanh cũng không biết từ lúc nào mấy người bọn họ có cảm giác tin tưởng Đường Tam một cách mù quáng, tựa hồ hắn muốn làm gì cũng sẽ không xảy ra vấn đề, mỗi quyết định của hắn đều chính xác.
Trình Tử Chanh nhanh chóng rời đi, nhưng Đường Tam vẫn chưa động. Hắn quan sát cuộc chiến đằng xa kia, rồi lấy ra tiểu tiễn nhỏ, cẩn thận từng chút một cứa một đường trên ngón trỏ trái của mình.
Một giọt máu tươi chảy ra, đôi con ngươi Đường Tam sáng rõ. Khí huyết chấn động đột nhiên cường thịnh, Huyền Thiên Công cấp tốc vận chuyển trong cơ thể.
Tinh Thần Lực rót vào trong máu, một đoàn Phong nguyên tố bao trùm lên giọt máu tươi này, con mắt Đường Tam biến thành thanh bích sắc, thanh quang lập loè. Giọt máu được phong cương bao trùm bay về phía tiểu đội Người đẹp và Quái vật.
Mang theo một tia Tinh Thần Lực của Đường Tam, giọt máu này hiện tại có màu vàng nhạt, đây không phải là huyết dịch, mà là một giọt tinh huyết của Đường Tam, được ngưng tụ trong huyết mạch hạch tâm mà thành. Mặc dù chỉ có một giọt nhưng lúc này sắc mặt hắn đã tái mét, cảm giác có vài phần suy yếu.
Giọt tinh huyết này nhanh chóng đi đến phía trên trận chiến, thanh quang phá toái, một tia Tinh Thần Lực Đường Tam ký thác trên đó cũng lập tức bộc phát.
Trong chốc lát, giọt tinh huyết kia nổ tung, phóng xuất ra khí tức chấn động.
Tiểu đội và Sáp Sí Hổ phía dưới đều đã cảm nhận được, bị phong cương kia ảnh hưởng, ba đầu Sáp Sí Hổ không có cảm giác gì nhiều, nhưng tiểu đội Người đẹp và Quái vật thì cảm thấy kinh hãi. Bọn họ lập tức nghĩ rằng sắp có Sáp Sí Hổ đến nữa rồi. Nhưng phong cương kia không mạnh, cũng không gây chú ý quá lớn cho bọn họ.
Làm xong những việc này, Đường Tam nhanh chóng thu lại khí tức, làm cho khí tức bản thân yếu bớt, đồng thời vận chuyển Linh Tê Thiên Nhãn che đậy bản thân.
Hắn lặng lẽ đến gần nơi chiến đấu, cũng yên lặng phóng xuất Lam Ngân Hoàng, mô phỏng khí tức thực vật, để thực vật xung quanh giúp hắn che giấu, bản thân hắn dường như hoà thành một thể với bọn chúng.
Đã sống ba kiếp người, Đường Tam sẽ không làm việc không đích, nhất định đem tất cả chuẩn bị hoàn thiện mới hành động. Không phải tình huống đặc biệt, hắn sẽ không mạo hiểm.
Vô luận là Sáp Sí Hổ hay tiểu đội kia, bọn họ cũng không có khả năng đối phó. Nhưng kế hoạch xua Hổ nuốt Sói của hắn chính là muốn ngồi nhìn ngư ông đắc lợi, mà hiện tại, cao trào sắp diễn ra.
Sắc mặt Tống Quân Hậu ngưng trọng, Hoàng kim sư tử cực lớn sau lưng hắn như ẩn như hiện, toàn lực thúc giục Hoàng kim huyết mạch. Thực lực cực mạnh đã nhanh chóng áp chế Bát giai Sáp Sí Hổ đến mức dường như không thể chống đỡ.
Hai đầu Thất giai Sáp Sí Hổ cũng không tốt, dưới liên hoàn công kích của các thành viên còn lại, bọn nó cũng bị thương nhiều chỗ.
Tống Quân Hậu vừa chiến đấu vừa suy tư xem địch nhân trong tối kia có lai lịch như thế nào.
Không hề nghi ngờ, địch nhân kia tu vi không mạnh hơn bọn họ, nếu không sẽ trực tiếp ra tay mà không phải ám toán như thế này. Nhưng mà, tu vi không mạnh, nhưng lại quá giảo hoạt, liên tiếp dẫn Sáp Sí Hổ tới gây cho bọn họ phiền toái rất lớn.
Nhất là đối phương dường như am hiểu tốc độ, chính là đại điểu lúc trước. Là học viên học viện khác sao? Hay là kẻ thù kẻ địch? Hẳn không phải là Khổng Tước Yêu tộc, Khổng Tước Yêu tộc không cần phải che giấu như thế.
Mặc kệ, trước tiên giải quyết gia hoả trước mắt rồi tính tiếp. Xong ba đầu Sáp Sí Hổ này, không biết đối phương có thể dẫn Sáp Sí Hổ nào tới đây. Phải nhanh chóng rời khỏi đây mới được. Trước tiên thoát khỏi chỗ này rồi hãy nói.
Hoàng Kim Thánh Hoả lần nữa dâng lên, toàn thân Tống Quân Hậu đều phát ra màu vàng chói mắt, hắn đột nhiên quát lên một tiếng, “Ngưng!”
Chỉ thấy Hoàng Kim Thánh Hoả xung quanh hắn ngưng tụ thành một trảo cực lớn, sắc bén đập xuống Sáp Sí Hổ. Huyết mạch khí tức cũng theo đó tăng vọt.
Bị Hoàng kim huyết mạch ảnh hưởng, Bát giai Sáp Sí Hổ rõ ràng bị ngưng trệ, trong nháy mắt tiếp theo, một trảo sắc bén kia đã đến trước mặt nó.
“Oanh —-” Bát giai Sáp Sí Hổ bị đập bay, phong cương hộ thân lần đầu bị đập nát, từng vết rách cháy xém trên thân có thể thấy một trảo kia mạnh như thế nào, Sáp Sí Hổ đau đớn dữ dội mà rống lên một tiếng phẫn nộ.
Nhưng nó không tiếp tục công kích, mà đột nhiên đập cánh, quay đầu bỏ chạy.