– Mấy ngày qua anh đi để em chịu thiệt thòi không ít. Anh đã bàn bạc qua với cô chú, thấy rằng ngày thứ năm của tuần lễ lớn đó rời đi là thích hợp nhất. Em thấy sao?
Kaylin khi này lại được nghe bàn về kế hoạch chạy trốn có chút lo sợ. Cô nhìn xung quanh không rõ mục đích nhưng rồi lại im lặng không định nói.
– Lần này đưa em đi, nhưng cũng cần nhớ sự trợ giúp từ em.
Thấy gương mặt căng thẳng của Austin như vậy, Kaylin mím môi nhìn anh thật lâu:
“Em phải làm gì mới được?”
– Cậu ta có lẽ sẽ không nghi ngờ em. Đến khi đó anh nhờ em đưa cậu ta ly nước là được rồi. Zane là người nhận biết rất tốt các mùi từ nồng độ gần bằng không khí cho tới cao hơn. Nhưng mà anh đã cho người đi nghiên cứu rất kỹ rồi. – Austin nắm chặt lấy đôi bàn tay đang run của cô mà nói tiếp – Anh không biết chắc nó sẽ ổn hay không, nhưng nếu là em thì cậu ta sẽ không đề phòng.
Kaylin còn không nghĩ đến việc này. Đã rất nhiều lần cô được Zane dạy cách phòng thủ, còn cả bắn súng nhưng cô lại học không tốt những điều đó. Đôi lúc nằm cạnh anh, cô còn thấy khẩu súng trên tủ nhưng vẫn không thể ra tay được với anh. Trong lòng cô sẽ cảm thấy rất khó chịu nếu như cô làm hại đến anh nên vì thế mà phải chịu đựng đằng đẵng bao nhiêu năm qua.
Thấy Kaylin đang phân vân giữ việc nên hay không thì Austin nói thêm:
– Nó chỉ như thuốc ngủ, để cậu ta bất tỉnh trong vài tiếng. Em cũng đừng quá lo.
Khi này Kaylin mới chịu gật đầu với anh. Cô còn nghĩ là thuốc độc luôn đấy. Nhưng làm sao Austin dám hại chết người anh em của mình cho được. Anh biết rõ việc để Kaylin ra tay như vậy là rất nguy hiểm, nhưng không là cô thì sẽ không ai làm được cả. Zane có tính cảnh giác cực kỳ cao cho dù là cả khi ngủ. Biết Zane từ trước tới nay, anh thừa biết trò mèo này không dễ mà qua được mắt Zane. Nhưng nếu là Kaylin, anh ta sẽ tò mò muốn xem cô sẽ làm gì tiếp theo mà không nghi ngờ. Như vậy sẽ rất tốt để đưa Kaylin rời đi.
– À, còn cả việc quan trọng nữa muốn nói với em. Đợi khi em đến Trung Quốc, em hãy ở tạm nhà của Tinh Tuyết một thời gian. Anh đã nói trước với cô ấy rồi, cô ấy nói nên để em ở nhà cha mẹ ruột của cô ấy. Dù sao nơi đó cậu ta sẽ không nghĩ tới được đâu.
Kaylin nghe tin được ở với một gia đình khác thì bất ngờ vô cùng. Cô không biết cha mẹ hay người thân của Tinh Tuyết ra sao nhưng cô thấy Tinh Tuyết là một người chị rất tốt. Cũng cảm thấy yên tâm hơn nếu như ở đó.
“Em biết rồi ạ.”
– Vậy thì tốt rồi, mấy ngày này anh cũng nghe tin từ em. Em gái của tôi chịu khổ nhiều quá rồi.
Than thở nhìn Kaylin còn ôm cô để xoa đầu. Ai mà ngờ trong khoảnh khắc này Zane về từ lúc nào đã kéo anh ra xa cô. Mặt mày tỏ rõ thái độ khi nhìn Austin.
– Ai cho cậu vào phòng tôi?
– Phòng của cậu cũng là phòng của em gái tôi. Sao lại không thể vào?
– …
Đến cuối vẫn không nên nói nhiều với cái tên này. Zane không quan tâm mấy mà cởi bỏ áo khoác cho dễ chịu.
Mấy ngày không về nên Kaylin thấy anh cũng hơi ngạc nhiên. Nhưng không còn giữ được sự tin nhiên như trước nữa, người cô bây giờ cứng đờ lại không thể nói chuyện với Austin một cách thoải mái.