Trầm Tu Cấn giơ cánh tay lên, nhìn giờ: “Đi thôi, đi ăn cơm trước đã.”
Hai người liên tìm đến một nhà hàng đồ ăn tây ở gần đó, bầu không khí vô cùng thư giãn, sau khi ngồi xuống, chọn hai phần ăn đơn giản, vào lúc đợi đồ ăn ra, Trầm Tu Cẩn quay về phía sau giơ tay lên, Trầm Nhất liền chạy tới.
“Hãy tỉ mỉ theo dõi tên Smith này mấy ngày nay.
Xem xem đã gặp mặt những ai.”
Dường như cũng vào lúc Trầm Tu Cẩn nói ra câu này, thì mắt của Bách Dục Hàng liên sáng lên, “Ý của cậu là…
trong công ty này, có người ở sau lưng triệt phá sân khấu của chúng ta?”
Lúc này mới quay đầu lại: “Cậu không cảm thấy kỳ lạ sao?”
liếc nhìn Bách Dục Hàng: “Hôm qua hai người chúng ta đáp xuống sân bay, hôm nay hẹn gặp Smith, đối phương biểu hiện ra giống như là sớm đã biết được số tiên mà chúng ta sẽ đưa ra? Chuyện tớ có thể nghĩ được, chính là trong công ty này có gián điệp, hơn nữa còn là tâng lớp quản lí”
Hôm qua vừa mới đáp xuống sân bay, sau đó không hề dừng lại nghỉ, ngay lập tức triệu tập quản lí cấp cao của công ty, mở cuộc họp cấp cao, sau đó đến cả bản kế hoạch dùng cả đêm để làm ra, hôm nay vào lúc gặp mặt bên B, đối phương có chỗ dựa nên không lo sợ, phần thẳng nắm chắc trong lòng bàn tay, rõ ràng sớm đã nắm rõ được tình hình bên trong của bọn họ.
“Hai bên hợp tác, chuyện kiêng kị nhất chính là bị đối phương nắm rõ được tình hình bên trong”
Trong đôi mắt của Bách Dục Hàng hiện lên vẻ nghiêm túc.
“Không có đạo lí lúc nào cũng phải phòng trộm, kể cả có thoát được cấp quản lí của công ty, thì hai chúng ta vẫn phải lập lại kế hoạch, tránh xa nguy hiểm tiết lộ bí mật lần này, để cho mọi việc bước vào con đường đúng đăn lại từ đầu.
Nhưng nếu không trừ khử tên gián điệp này, thì đó sẽ mãi mãi là quả bom hẹn giờ”
Bách Dục Hàng hiểu ngầm trong lòng: “Chúng ta không thể ở lại Anh trong thời gian dài, công ty bên này vẫn luôn ấn nấp một gián điệp,









– —————–