Một loạt biến hóa này, Lâm Minh đều cảm giác được, Ma Phương… Có linh tính!
Nó không phải là một vật chết.
Không cần nghĩ, nếu vừa rồi Ma Phương cố ý muốn hấp thu Nghịch Lân Chi Huyết, nó tuyệt đối có thể làm được. Có thể quả thật là nó vốn định hấp thu Nghịch Lân Chi Huyết, nhưng khi Nghịch Lân Chi Huyết bất đắc dĩ dung hợp với trái tim Lâm Minh, Ma Phương lại thay đổi dự tính.
Nó từ từ thả lỏng trói buộc Nghịch Lân Chi Huyết, mặc cho nó dung nhập vào trái tim Lâm Minh. Thậm chí đến lúc sau, nó giám sát thúc đẩy quá trình dung hợp.
Điều này làm trong lòng Lâm Minh trở nên phức tạp, rốt cuộc Ma Phương này là gì?
Nó có linh hồn ư?
Nghịch Lân Chi Huyết tình nguyện dung hợp với mình cũng không muốn bị Ma Phương hút vào, Ma Phương có đáng sợ như vậy không? Rốt cuộc đây là thế nào?
Chừng mười lăm phút sau, Lâm Minh hoàn toàn hấp thu xong Nghịch Lân Chi Huyết. Nhãn Mô thần sắc cổ quái nhìn Lâm Minh, trước đó hắn đã nói, ít nhất Lâm Minh phải tới Tiên Thiên Chí Cực mới có thể hấp thu Nghịch Lân Chi Huyết, hơn nữa còn phải chịu đựng đau khổ rất lớn. Nhưng bây giờ, hắn không ngờ rằng Lâm Minh lại hấp thu Nghịch Lân Chi Huyết nhanh như vậy, tựa như ăn một bữa cơm, chẳng những không có một chút không khỏe gì, ngược lại còn rất hưởng thụ.
Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì?
Trong lòng Nhãn Mô thắc mắc, tuy rằng hắn có thể theo dõi hướng đi của Nghịch Lân Chi Huyết, nhưng hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của Ma Phương.
Tuy rằng Nhãn Mô mạnh mẽ, nhưng cũng chỉ là đối với Thiên Diễn đại lục mà thôi, lực lượng Ma Phương đại biểu không phải là thứ mà hắn có thể tra xét.
– Ngươi xong Nghịch Lân Chi Huyết?
Nhãn Mô khó tin hỏi.
Lâm Minh gật đầu, lúc này hắn cũng không biết phải có biểu tình thế nào mới được.
– Nhưng mà… Ngươi làm sao hấp thu được nó?
Trong lòng Lâm Minh cười khổ, điều này làm sao giải thích đây. Hắn chỉ có thể giả ngu, nói:
– Bản thân ta cũng không rõ lắm, Nghịch Lân Chi Huyết kia đột nhiên chủ động dung hợp với cơ thể của ta.
– Chủ động dung hợp…
Nhãn Mô hoàn toàn ngỡ ngàng. Nếu Nghịch Lân Chi Huyết chịu chủ động dung hợp với thân thể, lúc trước chủ nhân của hắn đã có thể hấp thu Nghịch Lân Chi Huyết, chỉ cần âm dương không xung đột trong cơ thể, có hai loại huyết mạch hoàn toàn đối lập cũng không phải vấn đề lớn.
Rốt cuộc thiếu niên này có bí mật gì? Nếu chỉ là hạng phàm nhân, không có khả năng khiến Nghịch Lân Chi Huyết cam nguyện khuất phục, chẳng lẽ hắn là Chân Long chuyển thế?
Làm sao mà được chứ…
Ánh mắt Nhãn Mô nhìn Lâm Minh ngày càng cổ quái, nhìn Lâm Minh đến cả người không được tự nhiên. Người này sống lâu như vậy, không biết làm sao mà lừa gạt cho qua được.
Nhãn Mô không nghĩ ra được nguyên nhân, nói:
– Mặc kệ thế nào, Nghịch Lân Chi Huyết chủ động dung hợp với ngươi cũng là chuyện tốt. Long Dương khí trong chân nguyên cần được bồi dưỡng, càng sớm hấp thu Nghịch Lân Chi Huyết, chỗ tốt cho thân thể ngươi sẽ càng lớn.
– Nếu như cậy mạnh bức ép hấp thu Nghịch Lân Chi Huyết, sẽ phá đi một phần huyết mạch Nghịch Lân Chi Huyết, khó có thể dung hợp hoàn mỹ được như ngươi.
– Được rồi, người thí luyện, thí luyện sinh tử của ngươi đến đây đã xong, đi ra nơi này, nhất định ngươi sẽ có nhân sinh vô cùng đặc sắc. Còn ta, phải tiếp tục thủ hộ bảy mươi hai tòa thí luyện của ta, có duyên gặp lại.
Nhãn Mô nói rồi, thân thể dần dần vặn vẹo, lập tức sẽ biến mất.
Lúc này, Lâm Minh do dự một chút, bỗng nói:
– Tiền bối, xin đợi đã. Kỳ thật trong lòng ta luôn có một nghi vấn, nếu Vu Thần tiền bối đã mất, bảy mươi hai tòa Thí Luyện tháp này cũng mất đi ý nghĩa, vì sao tiền bối còn muốn thủ hộ trong này.
Nghe câu hỏi này, Nhãn Mô im lặng một lúc, nói:
– Đây là số mệnh của ta, ta nguyện thừa nhận số mệnh này. Cũng như ngươi, thề giành mệnh với trời…
Nhãn Mô chưa nói hết lời, người đã biến mất, tiếng nói mờ ảo dần dần đi xa, hồi âm quanh quẩn trong hư không, thật lâu không dứt.
Trong lòng Lâm Minh sững sờ một lúc, nháy mắt lại có một cỗ cảm giác không rõ trào ra trong lòng…