Vẻ mặt Lăng Hàn tràn ngập hiên ngang lẫm liệt.
– Hổ đại nhân bị trọng thương, chuyện này sao có thể bỏ qua được? Đây chính là Tổ miếu Đinh gia chúng ta, lão gia hỏa này lại dám hành hung người ở đây, căn bản không coi Đinh gia chúng ta vào mắt, nếu không nghiêm trị người này, Đinh gia ta nào có mặt mũi nào tồn tại nữa?
Sắc mặt Đinh Tùng, Đinh Sơn, Đinh Hổ đều xanh lại, ngươi làm vậy là đang chơi Đinh gia tới chết a.
Quả nhiên, Hàn Lộ giận tím mặt, chỉ là một Sáng Thế cảnh nho nhỏ lại muốn nhục mạ ta? Muốn chết?
– Đúng rồi, chính là ngươi.
Người trẻ tuổi được Hàn Lộ xách trong tay đột nhiên mở miệng, nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, trên mặt hiện lên vẻ phẫn nộ vô cùng.
Hắn là Hàn Kỳ, sau khi thân thể bị đánh nát, không ngờ lại dùng thủ đoạn thần kỳ nuôi dưỡng ra một thân thể mới, tuyệt đối là nhất mạch tương thừa với hắn, nếu không độ phù hợp không có cao như vậy.
Thế lực Tiên phủ quả nhiên không đơn giản.
Lăng Hàn liếc mắt nhìn hắn một cái.
– Đại nhân đang nói chuyện, tiểu hài tử chen miệng vào làm gì? Lão đầu, còn không mau quỳ xuống bồi tội với mấy vị đại nhân nhà ta?
Hàn Lộ lại nhìn về phía Hàn Kỳ, nói.
– Kỳ nhi, sao vậy?
Thân phận Hàn Kỳ rất cao, chính là tôn tử của lão tổ Hàn gia bọn hắn, nhận hết sủng nịnh. Nếu không sao hắn lại tự mình xuất động, cùng đi với Hàn Kỳ lần này?
hắn là Trảm Trần lão tổ, vô luận ở Tiên vực hay là ở nơi nào đều có rất có địa vị a.
Cả người Hàn Kỳ run rẩy, đây là do tức giận. Đã nhiều năm như vậy, rốt cuộc hắn cũng tìm được đầu sỏ gây nên chuyện kia. Hắn dùng thần thức truyền âm nói với Hàn Lộ, vẻ mặt tràn ngập sát khí.
Hàn Lộ cũng giận dữ.
Hay cho Đinh gia các ngươi, còn nói người hành hung ở Cổ Giới không có liên quan tới các ngươi, vậy thì đây là ai? Các ngươi thực sự lớn mật nha, mấy lần trước còn vỗ ngực nói tuyệt đối không có một người như vậy, thiếu chút nữa ta đã tin các ngươi.
Vẻ mặt Hàn Lộ trở nên bình tĩnh, hắn đè nén lửa giận của mình, nhìn về phía ba người Đinh Tùng nói.
– Đây là đệ tử Đinh gia các ngươi?
Trước tiên hắn muốn nghe lời Đinh Tùng nói.
– Đây là một tiểu bối của Đinh gia, trước tiên phải xác nhận lại một chút, sau đó mới bộc phát vậy.
– Hàn đại nhân, Đinh gia quản lý sơ sót, thực sự ngại quá.
Đinh Tùng vội vàng nói, theo hắn thấy, lúc này chỉ có không ngừng chịu lỗi mới có thể giải quyết được mọi việc, cho nên trong đầu hắn căn bản không có suy nghĩ khác.
Ha ha, ngươi thừa nhận là tốt rồi.
– Đinh gia các ngươi thật lớn mật.
Hàn Lộ lớn tiếng hét lên, oanh một cái, thanh âm hóa thành gợn sóng, trùng kích về bốn phương tám hướng.
Giờ phút này hắn không còn cố kỵ nữa.
Đây là thế lực bên dưới Phó gia thì thế nào chứ? Người Hàn gia bọn hắn bị đánh nát thân thể, thù này chẳng lẽ không thể không bảo? Cho dù diệt Đinh gia, cam đoan Phó gia cũng sẽ không phát tác. Thể diện của thế lực Tam tinh sao có thể để cho thế lực Nhất tinh đánh vào?
Phanh phanh phanh.
Tứ Trảm lão tổ cường đại tới cỡ nào? Dưới tiếng gầm giận dữ trùng kích, cả Tổ miếu lập tức bị phá hủy đi một phần ba. Mà tiểu bối Đinh gia đều thổ huyết, tử thương vô số.
– Hàn, Hàn đại nhân.
Ba người Đinh Sơn rống to, đối với Đinh gia mà nói, tổn thất này quá lớn.
– Hừ, hôm nay ta diệt Đinh gia các ngươi.
Hàn Lộ ra tay không lưu tình, nhưng cũng không có nhằm vào Lăng Hàn. Bởi vì Lăng Hàn là đầu sỏ, cho nên hắn muốn dẫn về Cửu U thành rồi mới lại xử tử.
Đương nhiên Lăng Hàn cũng vui vẻ xem náo nhiệt, bố trí một ván lớn như vậy, diễn lâu như vậy, rốt cuộc cũng tới lúc thu hoạch.
