Tu Du Tẩu nói.
– Ý của ngươi là… Cao tầng Thanh Sơn Các cũng bất mãn với việc Khâu Thánh Tôn Giả thỏa hiệp với Tu La Vương sao?
Nhiếp Vân không phải người ngu, trong nháy mắt hắn hiểu ra chuyện gì đang xảy ra.
Sở dĩ Thanh Việt Phong Lưu gia bị diệt là vì Tu La, Tu Du Tẩu nói loại thân phận này là có ý hợp tác chiều sâu với Thanh Sơn Các, cho thấy các chủ Thanh Sơn Các cũng không hi vọng Nho giới quy thuận Tu La Vương.
Nếu thật là như thế, hành động của Tu Du Tẩu là nước cờ hoàn mỹ, bởi vì là tội phạm truy nã cho nên có chuyện cnaf Thanh Sơn Các an bài, đã không lộ diện, lại có thể hoàn thành rất tốt.
Gừng càng gia càng cay, không hổ là thiên cơ sư, quả nhiên đa mưu túc trí, trước tìm được thân phận không thể lui bước, thu hoạch tán thành và đồng tình của đối phương, sau đó mới có thể thuận lý thành chương nhờ đối phương làm việc thay mình.
– Khẳng định bất mãn, ngươi không có nhìn thấy hoành phi bên ngoài Thanh Sơn Các sao? Thanh sơn già bất trụ, tất cánh đông lưu khứ!
Cho thấy thái độ của mình, loại thái độ này đủ để nói rõ tất cả!
Tu Du Tẩu vuốt vuốt chòm râu nói.
– Thì ra là thế!
Vừa nhìn thấy hoành phi, Nhiếp Vân còn tưởng rằng đối phương biểu đạt thái độ với nhân sinh, hiện tại xem ra cố ý cho thấy bất mãn với Khâu Thánh Tôn Giả, làm người trong Nho giới lại không thể làm được gì.
Bắt lấy thời điểm mấu chốt này, biết rõ thái độ của đối phương, sau đó lại giả mạo đối tượng truy nã, một khâu khấu tiếp một khâu và đạt được tín nhiệm, quả nhiên biện pháp tốt, còn cân nhắc chu toàn với mình.
– Muốn làm đối phương tin tưởng, phải có tín vật, chúng ta nói thẳng là người Thanh Việt Phong Lưu gia, bọn họ có tin hay không?
– Đây chính là nguyên nhân ta lựa chọn Thanh Việt Phong Lưu gia, cả Nho giới nếu như nói nhà ai có Thuần Linh Đan hoàn mỹ nhiều nhất, chỉ sợ chỉ có Lưu gia!
– Chỉ bằng điểm ấy đã làm bọn họ tin tưởng.
Tu Du Tẩu tự tin nói.
– Ân!
Nhiếp Vân xem như hiểu ra.
Lưu gia có thể giao dịch với Khu Tu Tháp, khẳng định khống chế vô số tài nguyên không muốn ai biết, nếu quả thật có được Thuần Linh Đan hoàn mỹ thì tuyệt đối là người Lưu gia, chỉ bằng vào điểm này đã là chứng minh tốt nhất.
Thời điểm Nhiếp Vân và Tu Du Tẩu nói chuyện với nhau, Yến Lưu Tô đã đi vào trong cung điện kín, lúc này nàng nhanh chóng thấp hương truyền âm.
– Lưu Tô, phát sinh chuyện gì cần đốt hương truyền âm?
– Quấy rầy chúng ta bế quan, nếu như không phải đại sự gì, ngươi cần phải cho chúng ta bàn giao.
– Không cần nói, chỉ cần không phải đại sự gây nguy hiểm cho Thanh Sơn Các, chớ cần cho chúng ta biết chính ngươi xử lý là được, nói đi, đã xảy ra chuyện gì?
Sau khi đốt hương truyền âm không tới hai mươi giây, trong gian phòng đã tới sáu người, mỗi người đều có thực lực Vương Tiên, nhất là trung niên nhân ngồi ở giữa càng có thực lực đạt tới nửa bước Tiên Quân cảnh.
Một Thanh Sơn Các không quá thu hút lại có nhiều cao thủ như vậy, mặc dù tại Nho giới cũng là thế lực nhất lưu.
– Mời các vị xem!
Yến Lưu Tô không có giải thích, ngón tay bắn ra, đó là mười viên Thâần Linh Đan mà Tu Du Tẩu cho nàng, chúng bay vào trong tay bọn họ..
Sáu người nghi hoặc tiếp nhận linh đan, chỉ liếc mắt nhìn, đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trung niên nhân thực lực mạnh nhất dùng nghi vấn ngữ khí hỏi:
– Thanh Việt Phong Lưu gia?
– Đúng!
Yến Lưu Tô gật đầu.
– Bọn họ ý định làm gì?
Trung niên nhân không nghi ngờ gì, hỏi.
– Bọn họ muốn trà trộn vào Thiên Quân Thư Viện tìm Khâu Thánh Tôn Giả!
Yến Lưu Tô nói.
– Tìm Khâu Thánh Tôn Giả? Nhất định là muốn nói chuyện của mình với Khâu thánh, xem ra bọn họ có ý kiến rất lớn với việc Nho giới trực tiếp đầu hàng Tu La Vương!