“Là ai?” Trương Minh Hoàng nghe quản gia Trọng nói vậy thì sắc mặt thay đổi, vẻ mặt cũng trở nên kích động hơn, ông ta biết năng lực của A Lương, người mà A Lương đã để ý thì tám, chín phần không sai được.
“Là cô cả nhà họ Đường vừa nhận về, tên là Đường Thấm Nhi, là chuyên gia tâm lý học tội phạm, rất thông minh, rất xinh đẹp, rất lợi hại.” Quản gia Trọng nêu liền ba điều “rất”, đủ để cho thấy sự khẳng định của ông về cô cả nhà họ Đường này.
Cho dù cô cả nhà họ Đường không phải công chúa Quỷ Vực Chi Thành thì cũng là một người rất đáng chú ý, đương nhiên nếu thật sự là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành thì tốt nhất.
Trương Minh Hoàng nhìn bức tranh trước mặt, vẻ mặt hơi đờ đẫn, không biết đang nghĩ gì, mắt ông ta đột nhiên sáng lên sau đó nhìn về phía quản gia Trọng: “Tôi muốn gặp cô ấy.”
Trương Minh Hoàng đột nhiên có suy nghĩ muốn gặp cô, muốn lập tức nhìn thấy sự xúc động của cô nên không thể chờ được đến khi có kết quả!
Ông không thể hoàn toàn khống chế được những ý niệm như vậy, dù cũng biết hiện tại sự tình vẫn chưa được xác định mà đã đi gặp cô là không thích hợp.
“Thành chủ, bây giờ đi gặp cô ấy sao? Không đợi kết quả từ A Lương ư?” Trọng quản gia lộ rõ sự sửng sốt, thành chủ mà ông biết từ trước đến nay luôn trầm ổn, mấy năm nay bởi vì chuyện của phu nhân mà thành chủ thường lặng lẽ, ít nói khiến cho ông rất đau lòng.
Nhưng Trọng quản gia có thể khẳng định rằng ngay cả thời điểm mà thành chủ còn trẻ cũng chưa từng lộ ra sự kích động như lúc này.
“Tôi muốn gặp cô ấy ngay bây giờ.” Trương Minh Hoàng đúng thật là đang kích động nhưng đó cũng chỉ là một hồi kích động mà thôi, cũng chẳng có gì là không được: “Chỉ muốn xem xem liệu cô ấy có bị ảnh hưởng gì không.”
Trương Minh Hoàng chính là muốn đi gặp cô chủ của nhà họ Đường, không cần biết liệu cô ấy có phải là con gái của ông ta hay không.
Ông thấy đó chẳng phải là chuyện gì to tát.
“Cũng phải.” Trọng quản gia nở nụ cười, xem ra vừa rồi ông ta đã thần hồn nát thần tính rồi, cho dù cô chủ nhà họ Đường không phải là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ thì việc thành chủ muốn gặp mặt cũng chẳng có vấn đề gì cả.
Trong hai mươi năm qua, đây là lần đầu tiên thành chủ chủ động muốn gặp một người khác ngoài phu nhân, Trọng quản gia cảm thấy đây tuyệt đối là một chuyện tốt.
Điều này cho thấy thành chủ không còn đắm mình vào chuyện của phu nhân nữa.