[ Chủ nhân đâu?] Ái Hòa Nhất Kinh hỏi Loan Hy đang đứng bên cạnh, mặt mày rạng rỡ.
Loan Hy thả lỏng tâm tình, liếc mắt:” Phi cơ chuẩn bị đáp xuống, thiếu tướng đã trở về phía phòng nghỉ rồi.”
Ái Hòa Nhất Kinh nghe thấy, đầu nhỏ khẽ gật một cái, sau đó hai chân ngắn liền chuyển động, tiến về phía phòng chờ.
Loan Hy nhanh chân đi theo:” Nhóc con đợi ta với.”
Lại nói đến Cẩm Lý, mặc dù đã tiến hành kiểm tra một lượt thể xác của anh, Ái Hòa Nhất Kinh cũng không thể phát hiện ra dấu vết nào đặc biệt, không hiểu sao trong toàn bộ quãng đường di chuyển, anh lại không hề tỉnh lại. Dựa trên kết quả kiểm tra, Cẩm Lý phải tỉnh lại từ lâu rồi mới phải chứ!
Liên Thẩm Kỳ rất lo lắng, một bên vẫn làm tốt trách nhiệm của một đội trưởng, một bên lại chăm sóc cho linh hồn Cẩm Lý đang hôn mê, đã rất lâu rồi chưa nghỉ ngơi. Lần này trở về, chủ nhân cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi thoải mái rồi!
Bất ngờ!
Thời điểm Liên Thẩm Kỳ trở lại phòng nghỉ, phát hiện trên giường trống không, cái người toàn bộ quá trình luôn yên tĩnh nằm trên giường ngủ, đang mặt đơ đứng ở đối diện cửa ra vào, nhìn y chằm chằm.
Lo lắng nơi đáy lòng Liên Thẩm Kỳ liền buông xuống, y vui vẻ tiến đến bên cạnh Cẩm Lý, vươn tay muốn ôm lấy người. Nhất thời không kịp phản ứng, bị động tác bất ngờ của Cẩm Lý đã ra xa.
Liên Thẩm Kỳ:”?!!!” Sao em ấy lại ra tay đánh mình?
Cẩm Lý sắc mặt vẫn duy trì lạnh nhạt, đáy mắt lại nhiều thêm một tia đề phòng, anh đề phòng nhìn Liên Thẩm Kỳ, cất giọng lành lạnh:” Ngươi là ai?”
Liên Thẩm Kỳ bị ba từ này, dọa cho ngốc luôn rồi!
Người này, là đang trêu đùa y đúng không? Em ấy làm sao có thể quên y được chứ! Không phải lúc trước vẫn còn rất tốt sao? Không! Em ấy không thể quên y được, nếu em ấy quên y, y biết phải làm sao? Chỉ tưởng tượng thôi, tâm đã không chút nào thảo mái.
Liên Thẩm Kỳ gấp gáp tiến lên một bước:” Anh là Liên Thẩm Kỳ.”
Cẩm Lý duy trì biểu cảm lạnh nhạt, chân cũng lùi lại một bước, tận lực duy trì khoảng cách với y, chậm rãi nhắc lại:” Liên Thẩm Kỳ?”
” Ừ.” Em ấy không thể quên y được!!!!
Cẩm Lý đáy lòng mờ mịt, âm thầm lặp đi lặp lại cái tên Liên Thẩm Kỳ trong đâu, ngoài mặt lại vẫn duy trì biểu tình:” Ngươi có quan hệ gì với Liên Thẩm Hàng?”
Liên Thẩm Kỳ:”…”
Liên Thẩm Hàng là con gà nào? Tại sao lại y phải có quan hệ với hắn, còn nữa, tại sao em ấy lại quen biết Liên Thẩm Hàng, có phải trước khi y tới, em ấy đã có quan hệ gì với Liên Thẩm Hàng rồi hay không?
Phải nói họ Liên Thẩm cực kỳ hiếm, cả tinh hà này chỉ có gia tộc của y mới có họ Liên Thẩm, không phải loại họ đại trà gì đâu???
Còn nữa, quan hệ giữa Cẩm Lý với Liên Thẩm Hàng rốt cuộc là loại quan hệ nào?
Liên Thẩm Kỳ đoán già đoán non, đáy lòng đầy vướng bận nhìn Cẩm Lý phía đối diện. Cẩm Lý quan sát động thái của Liên Thẩm Kỳ, chậm rãi:” Ngươi là em họ của Thẩm Hàng à?”
Liên Thẩm Kỳ:”…” vẫn chưa biết nói gì.
” Thẩm Hàng phái ngươi tới đón trẫm sao?”
Rất lâu rồi Cẩm Lý mới nói nhiều như vậy, đối tượng còn là một người không hề quen biết, ít ra, trong trí nhớ của anh là như thế.