cho các nàng cực kỳ hâm mộ. Đáng tiếc, bên cạnh hắn đã có quá nhiều hồng nhan, hơn nữa đều xinh đẹp tuyệt trần nên các nàng đành phải thu hồi mơ mộng viển vông của bản thân.
Nếu đã tiến được vào Trường An, phải nắm chắc lấy cơ hội, chỉ cần cố gắng tìm kiếm, nói không chừng có thể tìm được một đức lang quân như ý, có Kha đại tỷ trợ giúp, nhãn lực của nàng có lẽ không sai. Trải qua một hồi điên cuồng phun nước miếng tổng động viên trước khi chiến đấu, khúc nhạc lại một lần nữa vang lên, đám tiểu tử thì vẫn ngại ngùng không khác gì tiểu tức phụ vừa về nhà chồng, đỏ mặt kéo bạn nhảy của mình vào sàn nhảy. Mà các cô nương so với bọn hắn thì tự nhiên hơn nhiều, khiến Đường Tiểu Đông thiếu chút nữa tức phun máu.
Kha Vân Tiên làm gương, tự mình kéo một chàng trai vào trong nhảy, chàng trai ngại ngùng, tay chân luống cuống, đỏ mặt tới tận mang tai.
Đường Tiểu Đông đang muốn mời Lôi Mị nhảy, thì Đường Điềm đã sớm kìm nén không nổi, lập tức xông tới.
– Biểu ca, nhảy với ta một khúc!
Không đợi Đường Tiểu Đông nói câu nào, nàng đã kéo hắn vào trong sàn nhảy, chúng nữ thấy vậy cười vang.
Trong tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương, đám nam tử đỏ mặt tới tận mang tai riêng phần mình nhẹ nhàng kéo bạn nhảy theo điệu nhạc, mặc dù thỉnh thoảng vẫn khá buồn cười, nhưng so với trước thì tốt hơn nhiều, ít ra bầu không khí cũng không quá khẩn trương.
Trong tất cả mọi người, Đường Tiểu Đông xem như là vũ công, bất quá bạn nhảy của hắn là Đường Điềm, có thể không dẫm lên chân nhau đã là tốt lắm rồi, hấp dẫn ánh mắt mọi người nhất chính là Lôi Mị cùng Đường Nhu, phối hợp giữa hai người vô cùng ăn ý, kỹ thuật nhảy thành thạo ưu mỹ khiến cho mọi người hâm mộ không thôi, cảm giác cũng có chút ngứa ngáy tay chân.
Tần Thiên Bảo kìm nén không được, kéo tay Châu Nhi tiến vào sàn nhảy, Vân Nhi, Tiểu Thanh, Tiểu Như cũng gia nhập, thậm chí ngay cả Tú nhi cũng kéo theo Thạch
Lỗi đang cười toe toét khiến cho hắn nhảy dựng cả lên. Vốn ở một bên xem náo nhiệt, hai gò má Ngả Cổ Lệ chợt đỏ bừng, thấp giọng nói với Thạch Sùng Vũ đang đứng ở bên cạnh nàng.
– Nhìn các nàng nhảy thực vui vẻ… Vũ ca, chúng ta… Chúng ta cũng nhảy đi… Truyện Sắc Hiệp – http://thegioitruyen.com
Thạch Sùng Vũ gãi đầu.
– Phu nhân…Ta… Ta… Không biết nhảy.
Ngả Cổ Lệ trợn trắng mắt…
– Người ta dạy chàng, có được không.
Thật lâu không được nghe phu nhân ỏn ẻn làm nũng như vậy, Thạch Sùng Vũ sợ run người, mặt già thô đen biến thành đỏ bừng, tiểu jj bắt đầu rục rịch ngọ nguậy. Kết hôn nhiều năm như vậy, Ngả Cổ Lệ sao lại không biết, mặt nàng lập tức hồng rực lên, lông mày tràn ngập xuân ý. Nhẹ véo lòng bàn tay phu quân một cái, nàng thấp giọng nói.
– Chúng ta… Chúng ta trở về phòng tập nhảy…
Thạch Sùng Vũ nghe vậy run cả người, may là bây giờ đang mùa đông, nếu không chỗ đó dựng cờ lên mà để người khác thấy được thì đẹp mặt rồi. Hai phu thê một trước một sau lặng lẽ ly khai, trở về phòng riêng tập khiêu vũ. Dần dần, trải qua thời gian dài tập luyện, mọi người không còn khẩn trương thẹn thùng, phối hợp cũng dần ăn ý, kỹ thuật nhảy càng ngày càng ưu mỹ,
Trước đây, đám nam tử là bị ép buộc mà phải đến, bây giờ, cho người ngươi vác đao dọa chém, bọn hắn cũng không chịu rời đi, suốt ngày lúc nào rảnh rỗi lại chạy đến Túy Tiên lâu, trao đổi tâm đắc trong nghệ thuật nhảy, hoặc là đàm đạo nhân sinh lý tưởng.
Hiện tại đám nam tử cũng đã bắt đầu chau chuốt cho vẻ bề ngoài, tóc tai chải chuốt chỉnh tề, quần áo sạch sẽ, ngay cả móng tay cũng được cắt gọn gàng.